Thành phố cổ tích [7]

 

                     

 

tôi rán đợi những người lận đận trở về

ráo hoảnh một bầu trời tháng giêng

lũ chim én tếch những đường bay qua biển

thành phố đứng im trong cơn gió lẻ

sóng biển vẫn vỗ nơi bến nước cũ

người đi mang theo cả trinh tiết của thời gian

tôi lật tung hết thảy những cổ thư vẫn chưa tìm thấy hình bóng

những người mở đất

một ngày sóng biển bỗng dội vào bờ những vật thể cổ xưa hơn những ngọn núi phía tây thành phố, năm tháng làm chúng dãn ra thành những phức thể [những phạm trù trắng đen kỳ khu, khập khiễng, những khái niệm khao khát điên cuồng, lý tưởng, không tưởng, viễn tưởng, những hình hài nghĩ ngợi làm rối tung hết thảy những bến bờ…]

người bỗng thấy đơn độc giữa đông nghịt phố phường

thành phố như chùng xuống niềm lận đận

không còn nhìn thấy những ngọn sóng bạc đầu biểu tượng cao sang của biển cả vỗ vào ghềnh đá phía tây thành phố [một thuở các vị nữ thần đa tình vẫn ngồi chờ ở đó để sóng biển đến chải tóc cho mình]

không còn nhìn thấy trong giấc ngủ trong đêm các vị vua lãng tử bơi thuyền trên đầm nước phía bắc thành phố [nơi vẫn cứ lấp lánh trong sử lịch những câu chuyện lịch sử nghìn năm cổ độ]

có một đêm mộng mị sáng thức ra tôi cứ thấy như mình đã rời xa thành phố rất lâu rất lâu

chỉ là tiếng khua của gió trong giấc ngủ

những tôi cứ nghĩ là những bước chân những người lận đận

 

giã 9AM   23. 2.2018

Leave a Reply

Your email address will not be published.