Một chút nhớ Sài Gòn

 

gửi Ng.

tôi lại nhớ Sài Gòn những ngày có mưa, bầu trời như chật lại, tôi đi dưới bóng những hàng cây cao tuổi, trời Sài Gòn âm u, mưa như nước mắt người, đường phố dài những bước chân tôi đi trong mưa, tôi lại nhớ Sài Gòn những năm cuối thế kỷ trước, Sài Gòn vẫn còn nguyên những câu chuyện cũ, ở bờ rìa Sài Gòn vẫn còn nguyên những cánh đồng mênh mông [và bây giờ thì đã thành phố xá] Sài Gòn những năm cuối thế kỷ trước cứ vang lên trong tôi thứ âm tiết như tiếng con chim bịp ở quê tôi, vào những ngày có mưa ở quê tôi nghe con chim bịp kêu như nghe lời trần tình của đất, vào những năm cuối thế kỷ trước Sài Gòn vẫn còn nguyên trong ký ức mình tiếng gió con sông Bến Nghé và bầu trời Đông Phố của miền đất đỏ [và bây giờ những tòa cao ốc mọc ngay trên bờ sông Bến Nghé nhưng dường như rất  ngơ ngác khi nghe nói đến con sông Bến Nghé, những cao ốc chọc trời nhưng lại không biết đó là bầu trời Đông Phố] những năm cuối thế kỷ trước khi Sài Gòn cưu mang tôi, giọng nói của người Sài Gòn cứ bắt tôi phải nghĩ đến sự bộc bạch của quá khứ, giọng nói người Sài Gòn như những lời trần tình của năm tháng, còn tôi, như kẻ lãng tử lạc vào giữa cuộc non nước, gòm có gió và mùi phù sa phương nam

giã 10AM 14.12.2018

[trong Những Tổ Khúc Phù Sa ]

Leave a Reply

Your email address will not be published.