Walt Whitman/Lá Cỏ/Cuốn 23/Bên bờ Ontario trong xanh/ Chương11

 

Mùa đông, ở thành phố tôi trú ngụ, âm thanh của biền bắt đầu biến khác, lắng thấy có nỗi buồn phiền, cũng chỉ là chốc lác của nghìn năm, cái chốc lác của chu kỳ ẩm động, gió chướng, và chốn không biên cương của nắng, không sao, cứ đến lúc đó thì lại quen thôi, cũng như đọc Whitman, thấy khó, nhưng đến chốn đó rồi lại hiểu, mùa đông tôi đọc thơ làm bên Ngũ Đại Hồ của Walt Whitman, thơ ở bên hồ Ontario trong xanh của nước Mỹ, mà hình như không phải thơ, chỉ là chuyện sứ mệnh của thơ, sứ mệnh của nhà thơ, nghe những lời của trăm năm trước, dường có sức khuấy động, hơi lớn lao, tức giận của trăm năm trước lại khuấy lên tức giận của hôm nay, ông tức giận thời đại ông sống, sự ngu tối trong cách nhìn thế giới của đám cầm quyền cũng tàn bao như sự tàn bạo, đám người chạy lăng xăng khắp đất nước để rêu rao kiến thức, khoe khoang tài năng, cũng tàn bạo như sự tàn bạo, đám người vờ yêu quê hương xứ sở cũng tàn bạo như sự tàn bạo, mùa đông, đọc Whitman, thấy ông nói thơ là đánh chiếm lại nền văn minh của nhân loại

 

WALT WHITMAN/LÁ CỎ/BÊN BỜ ONTARIO TRONG XANH/KHÚC 11

Cho Ý Tưởng vĩ đại
Đấy, Ô những người anh em của tôi, đó là sứ mệnh của nhà thơ,
.
Những bài hát về sự thách thức nghiêm khắc luôn sẵn sàng,
Những bài hát về vũ trang thần tốc, và quân hành,
Lá cờ hòa bình đã nhanh chóng gấp lại, và thay vào đó là lá cờ chúng ta biết,
Lá cờ chiến đấu cho Ý Tưởng vĩ đại
.
(Tấm vải phẫn nộ tôi thấy tung bay ở đó!
Tôi dừng lại trong cơn mưa chậm chạp bạn vung gươm chào gấp lại tiếng vỗ,
Tôi hát bạn là tất cả, tín hiệu bay xuyên qua cuộc chiến- Ô cuộc chiến đấu gian nan thử thách!
Những khẩu đại bác mở ra những cái mòm có sắc hồng sáng chói- những viên đạn vọt tới thét lên,
Trận mạc chìm trong khói- những loạt đạn rót không ngừng từ chiến tuyến,
Hãy nghe, tiếng chuông đang reo lên từ Charge! – bây giờ thì cuộc chiến và sự giận dữ kích thích những lời gáo thét,
Bây giờ thì xác chết ngã xuống xoắn lại trên mặt đất,
Lạnh, cái lạnh trong chết chóc, cho cuộc sống cao cả của bạn,
Tấm vải phẫn nộ tôi thấy tung bay ở đó).

Tôi đọc Whitman cho khuây khỏa sự thúc ép của thế sự. 

Giã 15PM 17.10.2018

 

Walt Whitman/Leaves of Grass/ By Blue Ontario’s Shore /Section 11

For the great Idea,
That, O my brethren, that is the mission of poets.

  Songs of stern defiance ever ready,
  Songs of the rapid arming and the march,
  The flag of peace quick-folded, and instead the flag we know,
  Warlike flag of the great Idea.

  (Angry cloth I saw there leaping!
  I stand again in leaden rain your flapping folds saluting,
  I sing you over all, flying beckoning through the fight—O the
  hard-contested fight!
 The cannons ope their rosy-flashing muzzles—the hurtled balls scream,  The     battle-front forms amid the smoke—the volleys pour incessant      from the line,
Hark, the ringing word Charge!—now the tussle and the furious      maddening yells, 
Now the corpses tumble curl’d upon the ground,
 Cold, cold in death, for precious life of you,
 Angry cloth I saw there leaping.)

https://www.gutenberg.org/files/1322/1322-h/1322-h.htm