Zbignew Herbert [Ba Lan, 1924 –1998]- Cái chết làm gì chúng ta

Jan đến vào sáng này
–Tôi nằm mơ thấy cha tôi
anh nói

ông đang cỡi chiếc quan tài bằng gỗ sồi
Tôi đi cạnh xe tang
và cha tôi quay lại nói với tôi:

con mặc áo quần cho cha rất dễ chịu
và đám tang [cũng] rất tốt đẹp
vào giờ này hằng năm hoa nở rất nhiều
giá cả rất cao
chớ lo lắng gì về cha
–Tôi nói—hãy để cho người ta thấy
lũ chúng con yêu cha
rằng chúng con không cần gì nữa

sáu người đàn ông trong y phục đặc biệt màu đen
diu dàng bước cạnh chúng tôi

cha [tôi] nghĩ ngợi trong giây lát
và nói: chiếc chìa khóa mở bàn
để trong lọ mực bằng bạc
vẫn còn một ít tiền
trong ngăn kéo thứ hai bên trái

với sồ tiền này—Tôi nói–
chúng con sẽ mua cho cha một bia mộ
một tấm bia mộ lớn bằng đá cẩm thạch đen

không cần thiết vậy đâu—cha [tôi] nói
tốt nhất là tặng nó cho người nghèo

sáu người đàn ông trong y phục đặc biệt màu đen
diu dàng bước cạnh chúng tôi
bọn họ mang theo những chiếc lồng đèn đang thắp sáng

hình như cha tôi lại nghĩ ngợi
–hãy chăm sóc hoa trong vườn
che chắn chúng trong mùa đông
ta không muốn chúng bị lãng phí

con là đứa lớn nhất—ông nói–
hãy lấy những chuổi trang sức bằng ngọc trai trong chiếc bao nhỏ bằng nĩ ở cạnh bức tranh
hãy để chúng mang lại may mắn cho con
mẹ tôi đã trao nó cho tôi
khi tôi học xong bậc trung học
rồi bà không nói bất cứ điều gì [nữa]
mẹ tôi chắc đã đi vào giấc ngủ thật sâu

đây là cách chúng ta chết
hãy chăm sóc chúng tôi
cái chết cảnh báo chúng tôi qua những giấc mơ
[là] mang lại nhiều tiền bạc
đuổi theo các công việc
nhẩm tính các con số về các canh bạc
hoặc khi chúng tôi không làm được thế
thì gõ nhẹ ngón tay lên những cửa sổ
và ra khỏi sự biết ơn
chúng tôi hình dung về sự bất tử của cái chết
một nơi gọn gàng xinh xắn như một cái nhà trong đất của một con chuột

 

 

WHAT OUR DEAD DO

Jan came this morning
—I dreamt of my father
he says

he was riding in an oak coffin
I walked next to the hearse
and father turned to me:

you dressed me nicely
and the funeral is very beautiful
at this time of year so many flowers
it must have cost a lot
don’t worry about it father
—I say—let people see
we loved you
that we spared nothing

six men in black livery
walk nicely at our sides

father thought for a while
and said—the key to the desk
is in the silver inkwell
there is still some money
in the second drawer on the left

with this money—I say—
we will buy you a gravestone
a large one of black marble
it isn’t necessary—says father—
better give it to the poor

six men in black livery
walk nicely at our sides
they carry burning lanterns

gain he seemed to be thinking
—take care of the flowers in the garden
cover them for the winter
I don’t want them to be wasted

you are the oldest—he says—
from a little felt bag behind the painting
take out the cuff links with real pearls
let them bring you luck
my mother gave them to me
when I finished high school
then he didn’t say anything
he must have entered a deeper sleep

this is how our dead
look after us
they warn us through dreams
bring back lost money
hunt for jobs
whisper the numbers of lottery tickets
or when they can’t do this
knock with their fingers on the windows
and out of gratitude
we imagine immortality for them
snug as the burrow of a mouse

“What Our Dead Do” from Elegy for the Departure by Zbigniew Herbert, translated by John Carpenter and Bogdana Carpenter. Copyright © 1999 by Zbigniew Herbert. Translation copyright © 1999 by John Carpenter and Bogdana Carpenter. Used by permission of HarperCollins Publishers, www.harpercollins.com

 

Nguồn: https://www.poetryfoundation.org/poe…/49700/what-our-dead-do