Thơ W G Sebald [Đức, 1944-2001]

 

 

NHỚ VỀ CUỘC HÀNH TRÌNH BÔ BA TỪ BRUSSELS

“Is literary greatness still possible? What would a noble literary enterprise look like? One of the few answers available to English-speaking readers is the work of W. G. Sebald.”—Susan Sontag 

Vẫn còn tồn tại những văn chương lớn? Một văn chương lớn thì trông như thế nào?Một trong những câu trả lời ít oi dành cho những người đọc tiếng Anh là tác phẩm của W.G Sebalg- Susan Sontag

 

 

Màu trắng trên đồn điền nho ở Sankt Georgen màu trắng rơi [là] tuyết trải trên sân và trên nhãn dán thùng nho đến từ Palestine. Màu trắng lấn áp màu đen là hoa trỗ trên các cây trồng gần Mera trong vườn treo Ezra. Mùa thu trong tâm trí Tháng Tư chờ đợi trong nỗi nhớ được vẽ trên quả hồ đào như cuộc đời của Thánh Francis xứ Assisi.

 

Vào cuối tháng Chín trên chiến trường Waterloo cỏ hoang mọc  trên máu của công nương Marie-Louises của vua Bonaparte đã mất bạn có thể đến đó bằng xe buýt ở trạm Petite-Espinette chuyển tới Huizingen ngôi nhà nghiêm trang, được che chở bỡi cây thường xuân, [rồi] chuyển sang Đơn vị nghiên cứu và quan sát loài chim hoàng gia Bỉ thuộc Đại học Bỉ

 

Trên đường đi tôi gặp Serge Creuve, họa sĩ, và vợ ông ta Dunja—ông vẽ chân dung bằng phấn đỏ trên giấy thô của những đứa trẻ con nhà giàu đến từ Genesius-Rhode—Lôi cuốn họ vào nhà với [thứ] nhà xí độc nhất vô nhị, nổi tiếng quanh vùng. Người ta thích đến thăm một nghệ sĩ. ‘‘Chúng ta sẽ mua trang trại ở Genappe? ’’

 

Vào buổi tối ở Rhode-St. Genèse một người lãnh đạm nhúc nhác mang đồ đạc đi trên các lối đi trong vườn vượt qua những con chó dữ đến cổng ngõ, ví dụ, biệt thự của Hầu tước O. Một phụ nữ miệng luôn đòi hủy diệt hoa hồng.

 

Là khách trọ ở tầng ba—[mà] thảm đỏ chỉ trải tới tầng hai—Quí Bà. Cà phê Muller năm phút đi bộ từ [công viên công cộng] Bois de la Cambre tôi là người kế nghiệp học giả Robert Stehmer đến từ Marshall Missour [Mỹ] Bình và chén có viền vàng [thì] đặt trên tủ quần áo một cảnh săn bắn [được vẽ] trên cánh cửa  tủ kiểu Vertiko hướng về ban công phía đông. Về đêm những tiếng ồn trên con đường đi đến [thành phố] Charleroi.

 

Hạt dẻ rơi từ vỏ của chúng ở trong mưa. Tôi nhìn thấy chúng trong buổi sáng sạch bong ở trên cát nơi hiên hè. Tôi nhìn thấy chúng –trong lúc uống trà  và ăn Cook Swiss bằng dao và nỉa. Tôi nhìn thấy chúng trong buổi sáng ngồi chờ bên rèm cho chuyến đi đến thị trấn theo yêu cầu của [họa sĩ trường phái phục hưng Hà Lan] Brueghel ở Bảo tàng mỹ thuật hoàng gia [Bỉ]

 

Khởi hành từ bến cảng tám lần nửa đêm [trong một tháng?] mười sáu chuyến tàu đi Milan [Ý] chuyển sang St. Gotthard [đường hầm dưới núi Alps dài nhất thế giới] Tôi nhận ra Luxemburg qua những chiếc lá trên cây sau đó [là] đi đến nhà máy  công nghiệp gần Thionville [Pháp] ánh sáng trên vòm thiên đường [nhà ga xe lửa] Bahnhof von Metz, nhà thờ Strasbourg được thắp sáng—Giữa những hàng biểu đồ, được tính từ lịch

Gregorius, trừ chủ nhật, đến từ Au gần Freiburg [Đức], ở bên trái sông Rhin, không thấy đến từ Colmar—[tỉnh lỵ của tỉnh] Haut Rhin. Buổi sáng sớm ở [câu lạc bộ bóng đá] Basel, được in trên giấy thô làm bằng tay vùng sông Rhin [là nằm] dưới sự giám  sát của Erasmus of Rotterdam bỡi Froben & Company, một nghìn năm trăm lẻ sáu. Những trai tráng làm nghĩa vụ quân sự bị ràng buộc với [đô thị] Balsthal [Thụy sĩ] trong dãy Jura [dãy núi biên giới giữa Pháp và Thụy Sĩ] bị cạo trọc và bị cắt ngắn, hút thuốc lai rai, ở bên ngoài tất cả đã thay đổi.

 

Hành trình của hết thảy những hình ảnh sáng lên màu cát sông màu xám mái tóc chuyển sang màu đỏ ghi nhớ những chiếc cửa sổ phồng lên, những ống nhỏ và những cây liễu, chiếc lá Màu Trắng, bạn chiếc lá Màu Xanh, tôi Rafael, [quận tận thế theo hư cấu của Faulkner] Yoknapatawpha, Ánh Sáng Tháng Tám giữa những chiếc lá nồng nàn dịu dàng trước khi sinh ra như cái bóng trên con đường đầy nắng.

 

Đến biển Aegean [để] đến Santorini Land [hòn đảo miền nam biển Aegean] đầy ánh lân quang huyền nhũ, nơi bánh lái con thuyền Hãy Giữ   nước trong tay bạn: nó hơi âm ấm-về đêm-tím cả phía trước ngôi nhà mờ trong màu sẫm tương phản với màu trắng xóa bức tường chói lên màu xanh trong ngày [như thể] xâu chuỗi màu dứa thẳm đỏ trong ánh mặt trời

 

[Trong Across The Land And The Water/ Qua Đất Và Nước]

 

Remembered Triptych of a Journey
from Brussels

 

Translated by Iain Galbraith

White over the vineyard by Sankt Georgen white falls the snow across the courtyard and on the label of an orange-crate from Palestine. White over black is the blossom of the trees near Meran in Ezra’s hanging garden. Autumn in mind April waits in the memory painted on walnut like the life of Francis of Assisi.

At the end of September on the battlefield at Waterloo fallow grass grows over the blood of the lost Marie-Louises of Empereur Bonaparte you can get there by bus at the Petite-Espinette stop change for Huizingen a stately home, sheltered by ivy, transformed into the Belgian Royal Ornithological Research and Observation Unit of the University of Brussels.

On the steps I met Monsieur Serge Creuve, painter, and his wife Dunja– he does portraits in red chalk on rough paper of rich people’s children from Genesius-Rhode.–Lures them into the house with the unique WC, well-known to neighbors.–One does like to visit an artist. “Shall we buy the ferme in Genappe?”

In the evening at Rhode-St. Genèse a timid vegetable man carries his wares up garden paths past savage dogs to the gate, for instance, of the Marquise of O.’s villa. A woman’s mouth is always killed by roses.

As a lodger on the third floor– the red sisal only goes up to the second– of Mme. Muller’s Cafeteria five minutes’ walk from the Bois de la Cambre I’m the successor to Robert Stehmer student from Marshall Missouri. Gold-rimmed jug-and-bowl on the dresser a hunting scene over the Vertiko cabinet door to an east-facing balcony.–At night noises on the road to Charleroi.

Chestnuts fell from their husks in the rain. I saw them in the morning glossy on the sand of the patio. I saw them in the morning– taking tea and Cook Swiss to be eaten with a knife and fork. I saw them in the morning waiting behind the curtain for a trip to town in quest of Brueghel at the Musee Royal.

Depart quai huit minuit seize le train pour Milan via St. Gotthard I recognized Luxemburg by the leaves on its trees then came industrie chimique near Thionville, light above the heavenly vaults Bahnhof von Metz, Strasbourg Cathedral bien eclairee.–Between thresholds lines from Gregorius, the guote sundaere, from Au near Freiburg, rechtsrheinisch, not visible from Colmar–Haut Rhin. Early morning in Basel, printed on hand-made Rhine-washed lumpy paper under the supervision of Erasmus of Rotterdam by Froben & Company, fifteen hundred and six. Men on military service bound for Balsthal in the Jura shaved and cropped, several smoking, outside all changed.

Route of all images light gray river-sand ruddy hair minding swollen shadows lances and willows White leaf, you Green leaf, me Rafael, Yoknapatawpha, Light in August between leaves anxious mellowing before birth as a shadow over the sunny road

Go to the Aegean to Santorini Land of basalt phosphorescence on the rudder Hold the water in your hand: it glows–at night– aubergines in front of the house shadowy in the dark against the whitewashed wall bright green in daytime purple raffia-threaded in the sun.

 

Nguồn: https://www.penguinrandomhouse.com/books/196884/across-the-land-and-the-water-by-w-g-sebald/

 

***

 

CẦU NGUYỆN BUỔI SÁNG CHO G.

Whose voice is this? The voice that would say, “We don’t need no” cannot be the same voice who would later write the endless, multi-claused sentences readers would connect with Sebald’s writing. Or would it? Is this Sebald’s voice uncloaked? He is either attempting an every day voice or we have come across his true voice. In either case, it vanishes and transforms quickly to the voice we know and recognize./ Giọng nói này của ai? Giọng nói có thể nói, ‘‘Chúng tôi không cần’’ không thể là cùng giọng nói của người sau này viết những câu dài bất tận, những câu chứa nhiều mệnh đề mà người đọc sẽ liên hệ với cách viết của Sebald. Hoặc nó sẽ [là]? Đây có phải giọng nói bộc bạch của Sebald? Hoặc ông cố nói lên mỗi ngày hoặc chúng ta trải qua tiếng nói chân thật của ông. Trong cả hai trường hợp, nó nhanh chóng biến mất và biến đổi thành tiếng nói chúng ta biết và nhận ra.

CYNTHIA CRUZ [ nữ nhà thơ người Mỹ đang giảng dạy ở đại hoc Columbia]

https://therumpus.net/…/across-the-land-and-the-water-by-w…/

 

Anh đứng ở đó trong buổi sáng sớm Và chờ. Trước ngọn lửa ấm. Lay mạnh một con gà trống. Người đàn ông chờ đợi Về những phản ứng Về tiếng gõ cửa của mình. Hãy kêu cứu lấy hư vô: Jesus Mary Một cơn đau ở cổ Trong buổi sáng sớm mai. Nơi không có bếp ăn Ở đó [cũng] không có nấu ăn. Chúng ta không cần không có Vua. Người đàn ông đã nghe nhiều Như thế trước đó. Anh ta đã nghe đủ rồi. Ngay sau đó: [là] tất cả hoặc không có gì cả

 

MATINS FOR G.

Translate by Iain Galbraith

There he stood In the early morn And wanted in. It’s warm In front of the fire. Lug a-cock The man waited For some response To his knock. Came a bawl from within: Jesus Mary A pain in the neck In the early morn. Where no kitchen There no cook. We don’t need no King. The man has heard As much before. He has heard enough. Right then: all or nothing.

[Across the Land and the Water/Selected Poems, 1964-2001]
Nguồn: https://www.penguinrandomhouse.com/…/across-the-land-and-t…/