Cuộc dong ruổi của ngôn từ [4]

Hình ảnh trích từ https://www.pinterest.com

 

 

 

 

rồi tôi cứ cúi xuống cuộc lưu ly, nhìn ngắm, chắc lọc những gì chắc lọc được, tàn phài, cốt cách của cuộc sống, phía bên kia của triển nở, phần vật thể lầm than tăm tối ấy cứ như một thứ yếu tố tất định của chuyển động sinh tồn, buổi sớm mai thức dậy nghe một triều đại đã đổ trong đêm, thậm chí, một nền văn minh đã tắt, cấu trúc của tồn tại cứ thế khuyết đi, một lần sụp đổ buồn đến nghìn năm, vậy thì người cắt nghĩa thế nào sự suy tàn tiềm ẩn trong từng công cuộc tạo dựng của người, tôi hỏi, người im, chẳng nói chi, tôi lo lắng dắt ngựa đi về phía ngôi làng cứ thấy nghi hoặc trong lòng ở đó đang xảy ra biến động to lớn nào đó, có tiếng đổ của đất đá lẫn tiếng hát rất nhiệt tình của một người con gái…vậy thì cứ để cho em men theo bờ vực, ồ, cuộc trường tồn, em biết, ai cũng phải đi cho hết phần giông tố, hóa ra, người đang cho thao tập sự tàn phai, cô gái cứ đứng bên ngọn đồi đang đổ mà hát,

 

Bên bờ vịnh Cri Bonei [Bi Lị Thi Nại]
9 AM  21.9.2022
[trong CUỘC DONG RUỔI CỦA NGÔN TỪ]