Cuộc dong ruổi của ngôn từ [3]

hình ảnh trích từ https://www.pinterest.com

 

 

bầu trời vẫn giữ thứ vẻ buồn khó gọi tên ấy, mùa thu cứ như một thứ hao gầy, đến lúc ấy tự nhiên không thể không để cho mình bị tổn thương, mấy nghìn năm người ta vẫn nghĩ mùa thu như một thứ bất trắc bỗng hiện ra giữa cõi dằng dặc của thời gian, nó, cái bất trắc ấy cứ chùng xuống như thể sức vóc của năm tháng đến lúc ấy phải rơi vào cuộc lưu ly, không thể không nói là một cuộc lưu ly, vẻ đẹp của hoa đã rời đi tự hôm nào, héo úa, hay tàn tạ, tức bọn tặc khấu của tự nhiên đã tràn vào tận dòng chảy cỏ cây, nhựa sống như bắt đầu thiếu hụt đi, người ta nói mùa thu cây cỏ bước chững lại là vậy, mùa thu cứ lặng lẽ kéo theo mình cuộc dong ruổi của ngôn từ,

 

Bên bờ vịnh Cri Bonei [Bi Lị Thi Nại]
8.30 AM    20.9.2022
[trong CUỘC DONG RUỔI CỦA NGÔN TỪ]