Những vầng trăng bặt dạng/Dưới bóng những cô gái tuổi hoa/ở Ardenne

 

Những vầng trăng bặt dạng, hay những góc nhìn, châu Âu, một cái tên, một khái niệm,
một vùng đất, châu Âu, những triển khai kỳ lạ, những lan truyền bất kể, những quá khứ,
minh triết, và lầm lẫn , những nghĩ ngợi…
 

  

bồn địa Paris nâng dần lên cho đến khi tôi nhìn thấy nàng, Lorraine cực nam, nơi tôi đứng để nhìn nàng, biến động ngút trời, nó là dung mạo của một vùng đất, Belgica…Belgica…hoa lá chảy thành hình thù những cái chết, rồi các triều đại phủ lên niềm tráng lệ, ở đó là lớp lớp xương tủy của những thế kỷ  gom lại để thành những tên đất những tên người, đời sau đọc lên nghe thấy thích, nhiều khi thấy lạ, dường chẳng ai còn để ý chuyện đằng sau nó, những lớp nham thạch hình thành từ những đêm mất ngủ của những nhà hiền triết cố viết ra những trần tình về một thế giới có nhiều hoa và nhiều tiếng hát, hình thành từ tư duy của lũ chim trời khi không còn chỗ để bay lượn, đằng sau nó là thứ trời đất có quá nhiều cách gọi, hay không còn cách gọi, rồi nàng cũng đã đuổi kịp tôi ở Ardenne, vành đai của kiến tạo sơn Hercynia, mùa thu, em cũng không biết loài chim gì đang kêu trên đầu chúng ta, dường bọn chúng mới từ phương bắc đến, nàng nói, tôi nhìn nàng, không dấu được niềm vui, rồi lại thấy nhớ phương bắc, rừng taiga lạnh lẽo…

 

giã 7.30 AM  26.8.2018