ở miền đất ấy [23]


Đã đăng Ở miền đất ấy
[1][2][3][4][5][6][7][8][9][10][11][12][13][14][15][16][17][18][19][20][21][22]

 

23/ Lúc ông Nư Năng bắt đầu nói về người Xoát, vua Đưng đâu muốn nghe.

Này Nư Năng, ngươi có còn coi người Núi Đưng là giàu sang và dũng mạnh nhất thế gian không? Vua Đưng hỏi.

    Người được tôn vinh là cha đẻ những điều tốt đẹp liền quì. Không mấy khi ông Nư Năng quì. Nhưng đây là việc hệ trọng đối với người núi Đưng, nên ông phải quì để buộc vua  phải nghe ông nói.

    Những lời kẻ này nói ra nếu là những lời không thật thì sẽ làm hại đời đời con cháu, ngàn năm sau người đời vẫn còn nguyền rủa kẻ này. Ông Nư Năng nói.

   Nghe những lời  ấy, vua mới chịu để cho ông Nư Năng nói.

   Bấy giờ thì người Xoát đã đánh chiếm nhiều nước trên thế gian. Nhưng khi nghe ông Nư Năng nói điều này, vua Đưng vẫn chưa tin. Ta chỉ nghe có nước Xoát ở bên kia núi Đưng, chứ chưa nghe có người Xoát dũng mạnh đến thế. Vua nói.

   Ông Nư Năng lại phải quì, để kể hết cho vua nghe những gì ông đã biết được về giống người ấy.

    Người Xoát cũng cày ruộng như người núi Đưng. Nhưng một hôm vua Xoát đã lệnh cho dân chúng đốt hết cày bừa, giết hết trâu bò. Có rất nhiều người bị giết, chôn chung với trâu bò, vì đã cưỡng lại lệnh vua. Đến lúc không còn bóng dáng một người nào trên ruộng đồng, vua Xoát lại ra lệnh đốt hết lúa gạo, giết hết các loại gia súc gia cầm. Không ăn. Và chỉ uống nước. Đấy là cách sinh sống, vua lệnh cho hết thảy dân chúng phải tuân theo. Cả nước kinh hoàng, cho là vua đã hóa điên, muốn tiêu diệt nòi giống của mình. Cảnh sống vẫn còn diễn ra trên đất nước, nhưng ai nấy đều cảm thấy như là cảnh chết. Đói. Trẻ thơ không còn cất tiếng khóc nổi. Người người muốn bỏ đất nước ra đi, nhưng không còn nhấc chân lên nổi. Đường không còn thấy bóng người. Làng xóm cả ngày lẫn đêm  chỉ còn nghe tiếng gió gào. Đến lúc ấy vua Xoát mới đi gặp chúng dân trong nước. Nếu lũ người còn thấy đói, muốn ăn, thấy khát, muốn uống, là còn bị buộc vào vòng sống chết. Nay, lũ ngươi vẫn còn ăn rau cỏ, còn ăn các thứ rễ cây và củ quả, vẫn còn uống nước sông, uống nước giếng, tức sẽ còn phải chết. Hãy nghe ta, nếu lũ người muốn thoát khỏi vòng u tối. Là kể từ đây, không được đưa bất cứ thứ vật chi vô miệng, dẫu đấy chỉ là mỗi cộng cỏ, hay mỗi một giọt sương. Và vào lúc đêm chưa hết, ngày chưa đến, vào thời khắc giữa ngày và đêm ấy, lũ ngươi, từ già chí trẻ, hãy cùng ngẩng mặt lên trời để cùng uống thứ hơi thở thần Giót ban riêng cho nòi giống Xoát chúng ta. Hãy nghe ta, nếu lũ ngươi muốn thoát khỏi vòng sống chết. Vua Xoát đã đi khắp nước, bảo ban dân chúng. Bấy giờ chẳng còn ai đứng lên nổi để đi tìm cái ăn cái uống, đành bò lê trên mặt đất để làm theo lời của vua. Có một hôm, vào lúc đêm chưa hết ngày chưa tới, những người dân Xoát còn sống sót sau cơn đói khát, đã đứng lên được bằng chính đôi chân của mình. Có người lấy cỏ ăn thử, thì  nuốt không vô. Có người lấy nước uống thử, cũng nuốt không vô. Thế là ai nấy đều cảm thấy kinh hãi. Vì không còn đường nạp thức ăn thức uống, tất sẽ chết. Nhưng vua Xoát đã đi khắp nước, gặp hết thảy những người còn sống sót sau cơn đói khát. Hãy nghe ta. Vào lúc mặt trời ở đỉnh đầu, đúng vào thời khắc ấy, lũ ngươi từ già chí trẻ hãy cùng uống lấy thứ ánh sáng thần Giót ban tặng riêng cho nòi giống Xoát chúng ta. Nhà vua nói. Vào một hôm, lúc dân trong nước đang cùng uống thứ ánh nắng giữa trưa, trời đất bỗng tối sầm, như ai lấy mất mặt trời. Cả nước lại một phen hoảng sợ, đổ về chỗ vua ở để hỏi vua như thế là sao. Nhà vua đã giảng cho mọi người nghe, rằng đấy là phút giây thần Giót mang giống dân Xoát ra khỏi vòng sống chết. Hết thảy lũ ngươi đã thành thần, rõ chưa. Vua thét lớn cho mọi người đều nghe thấy. Nhưng ai nấy đều không tin. Bèn rủ nhau cắt thử da thịt  của mình, thì thấy máu không còn chảy nữa. Không còn phải ăn uống, tức chẳng cần phải làm lụng, chẳng cần phải có của cải. Có nghĩa là dân Xoát thì sung sướng và giàu sang nhất thế gian. Phải cứu lấy loài người. Vua Xoát nói. Rồi cùng với dân của vua kéo đến các nước. Có nghĩa là phải chiếm hết thảy các nước trên thế gian, để biến mọi người trên thế gian này thành người Xoát. Đi tới đâu, người Xoát cũng mang lại nỗi khiếp sợ cho loài người. Khi nghe kể đến đây, vua Đưng cũng khiếp sợ đến ngã bệnh. Hết thảy thầy thuốc trong nước đều bó tay trước bệnh tình của vua. Ông Nư Năng phải làm Bài Ca Giữa Ngọ để chữa bệnh cho vua.

 

 

Leave a Reply

Your email address will not be published.