những bài tập viết của tô [2,3,4]

2.

Ông Rua nói :

Đất ở phải có thần. Làm người phải có đạo.

Lập tức, dân làng Dầm kéo hết lên núi Nung, chặt cây về cất đình .

Ông Rua bảo phải chọn cây lớn nhất mà chặt. Cây lớn nhất trên núi Nung là cây Bưa, có ngàn năm tuổi. Tàng lá Bưa rợp hết núi Nung. Thân của Bưa trăm người ôm không xuể . Còn rễ Bưa ăn sâu tới hơn ngàn trượng . Phải mất mười tám năm mới chặt xong cây Bưa .

Ông Rua nói

– Làng Dầm ta thờ thần Núi Đen . Từ đây đến đó xa mấy đời người. Nhưng ai không tội lỗi sẽ được về nơi đó .

Lập tức , dân làng Dầm xây đình Dầm theo đúng ý của ông .

Có cả thảy một trăm cây cột. Một trăm cửa ra vào.

Ông Rua hỏi :

– Có phải cột là chân tay của thần ? Cửa ra vào là mắt thần ?

Cả làng đáp :

– Phải .

Có cả thảy một ngàn chiếc trống. Mươi ngàn cái chày. Trống là gốc Bưa đẽo ra. Chày là cành Bưa cắt ra.

Ông Rua hỏi :

– Có phải tiếng trống là tiếng của thần ? Mười ngàn chày là để mười ngàn

dân làng Dầm kêu cứu thần ?

Cả làng đều đáp :

– Phải .

Mười ngàn dân là tính lúc kéo đi chặt Bưa . Còn lúc đó thì nhiều nhà đã thêm con đỏ.

 

            3.

Phía đông núi Nung là phía mặt trời mọc . Là Rừng Mua Hạ. Đất trắng, lại cằn . Chỉ trồng  được sắn.

Nghe tiếng kêu vang núi vang  rừng , ông Hốt dừng cày , hỏi :

– Nó là con gì ?

Bà Hốt ngơ ngác. Đuồng cũng ngơ ngác. Chỉ có Noan là hơi hiểu. Anh cất sáo lá, đi mất nửa ngày, về, nói :

– Trống đình Dầm . Với lại làm bằng gỗ Bưa .

Ông Hốt đâu biết gỗ Bưa. Cũng chẳng để tâm chi tiếng trống. Cả ba lại tiếp tục cày .

Chỉ có Noan là hơi khác.Anh thơ thẩn trong Rừng Mua Hạ suốt mấy ngày.

Ông Hốt hỏi :

– Sao con không thổi sáo ?

Bà Hốt cũng hỏi :

– Không còn là Noan của mẹ sao ?

Noan không đáp. Bỡi trong đầu anh cứ thấy mắt chim Via với tiếng hót chim Liu .

 

4.

Ông Hốt không còn kéo cày nổi. Bà Hốt cũng không còn kéo nổi. Cả Đuồng cũng kéo không nổi. Đuồng không đau trong lòng như ông bà Hốt. Nhưng hai người ấy đã cưu mang Đuồng . Đã cho Đuồng ăn cơm mặc áo để sống được ở Rừng Mua Hạ. Giờ ông bà Hốt buồn đau, không kéo cày nổi , tất, Đuồng cũng buồn đau không thể kéo cày .

– Nó đi đâu ?

Ông Hốt quát hỏi, nước mắt mờ hai con mắt.

Bà Hốt cũng khóc.

Noan đi làng Dầm gặp ai, chỉ mỗi anh biết. Trở về mặt mày không còn ủ rũ như trước .

– Cứ tưởng ta đã chết mất .

Ông Hốt mừng, nói.

– Mẹ vẫn còn nghe tiếng sáo của con sao ?

Bà Hốt cũng mừng nói .

Tức thời, Noan ngậm sáo lá. Thổi suốt ba ngày đêm. Không ăn cơm , uống nước. Noan cứ thấy sợ . Bỡi lúc thổi sáo, tai chẳng nghe tiếng sáo , mà chỉ nghe tiếng hót của chim Via chim Liu .

Ông Hốt bỏ trốn. Bà Hốt cũng bỏ trốn. Cả Đuồng cũng trốn. Nhưng đâu phải . Lũ gấu trắng trên núi Nung kéo xuống là để nghe tiếng sáo .

Noan thổi.

Lũ gấu vây kín chung quanh .

Leave a Reply

Your email address will not be published.