nuối tiếc và lãng quên [1]

 

con chim lạc cất cánh bay từ chốn ẩm ướt sử lịch, mặt trống đồng chùng xuống, không thể là khúc cuối cuộc tuần hoàn, tôi vẫn chờ nàng, mấy trăm năm tôi vẫn chờ nghe tin tức về nàng, tôi nằm im dưới cát để chờ nghe tin tức về nàng, nắng, những mặt trời của những ngày tháng đổ lên cát những chữ, ai đang đi giữa những lời hô hét của lũ quỉ vô thường, ngôn ngữ không thể diễn hết hình thù của đương đại, những rượt đuổi, và những cuộc chạy trốn, tôi vẫn nằm im dưới cát để chờ nàng, lũ còng ngày ngày xe cát trên lưng tôi, đám người mất trí ngày ngày dẫm lên lưng tôi, các thứ học thuyết, những thứ xác chết cũ, ngày ngày theo sóng biển tràn lên lưng tôi, tôi trốn dưới cát, vẫn thấy nhớ nàng, rất nhớ nàng, ngày, cứ để cho những rác rưởi trần gian tấp lên lưng tôi, đêm, lén vạch cát thử nhìn lên bầu trời sao, hay là em đã chết giữa cuộc tuần hoàn, buổi sáng tôi gào lên, tôi biết sóng biển sẽ giữ lời tôi, để gửi đi, đêm đến tôi lại bắt đầu nghĩ về cái học thuyết bưồn bã tôi đã nghĩ được, học thuyết về hạt bụi, tôi là hạt bụi của đời em, đêm đến là tôi lại bắt đầu với cái học thuyết chỉ bắt đầu và có vẻ như không thể nào kết thúc, hay là em đã chết giữa cuộc mưa nắng bất thường, một buổi sáng tôi gào lên, và nghe thấy mùi hương lạ len vào cát, hay là mùi hương bưởi tháng giêng lung lạc con chim lạc đang vỗ lên âm vang trống đồng, nhưng không thể là mùi hương bưởi tháng giêng bỡi tôi nghe thấy có vẻ gì như mùi gấm vóc vừa mới lôi ra khỏi khuê phòng, hương gấm vóc, một cuộc dịch chuyển nào đó khỏi nơi khuê các, tôi vùng lên khỏi cát, một buổi sáng thật bình yên dưới nắng mặt trời, tháng giêng gấm vóc, hay là ông đang đi tìm em, người con gái trần truồng bước ra khỏi bức màng vây trên cát, nhìn tôi, nói, nàng đẹp man dại, con chim lạc cất cánh bay từ chốn ẩm ướt sử lịch, cách thức ông vua huyền thoại mới khiến cho em đau khổ đi lang thang, tôi nghĩ, và âu yếm nhìn nàng, tôi đã có được những tin tức về nàng,

Leave a Reply

Your email address will not be published.