Thư gửi Hà Ô Lôi

 

Tôi biết bạn là chàng trai mười lăm tuổi da đen như mực, theo như lời mở đầu truyện Hà Ô Lôi trong Lĩnh Nam Chích Quái ( niên hiệu Thiệu Phong thứ 6 đời Dụ Tông nhà Trần có một người…) thì bạn đã có mặt trên đới này tự thế kỷ thứ 14, tôi biết giọng hát của bạn là được nung đúc từ thứ nguồn lực vô biên: cha thần mẹ trần thế, bạn là kết quả của cuộc ái ân giữa thần làng Ma La và phu nhân quan án sát sứ Đặng Sĩ Dinh, một cuộc tình vô tiền khoán hậu, cho nên bạn có giọng hát mê hoặc cả vua, mê hoặc cả bà quận chúa ( mà vua đang đeo đuổi), mê hoặc cả đám con trai con gái, mê hoặc hết thảy những người nghe bạn hát, bạn chỉ ca hát ở trong nước, hát cho người ta nghe chơi, không thèm danh vị, không thèm tiền bạc, nhưng bạn vẫn là giọng hát thuộc đẳng cấp quốc tế, bỡi ngày nay cả thế giới đều biết tiếng bạn, nói đến sách Lĩnh Nam Chích Quái là nói đến bạn, Hà Ô Lôi, bạn vẫn nằm yên nơi sách ấy để cho người đời chiêm ngưỡng, vẫn là kẻ có bao nhiêu ham muốn tình dục, chẳng phải bạn đã ngủ với bao nhiêu gái đẹp trong nước, ngủ với bà quận chúa đương kim hoàng đế mê như điếu đổ, vẫn vướn vào những thói tật tầm thường, phải chết vì đã ngủ với con gái cưng của một vị vương gia quyền thế, người ta đã bỏ bạn vào cối, giã, nhưng bạn vẫn cứ vĩ đại, chẳng phải người ta đã tốn không biết bao nhiêu giấy bút để viết về bạn đấy sao …

giã,
ngày rằm tháng giêng năm Đinh Dậu, 2017

Leave a Reply

Your email address will not be published.