người giữ đất bảo đấy chẳng qua là cách thức của tồn tại
thả những cuộc chơi vào thời gian là thứ cách thức làm ra những nhịp điệu, thật và không thật, chân lý và sai lầm… nhịp điệu của vĩnh hằng
mới hôm qua, trong cuộc chơi tranh giành về chỗ đứng nơi mặt đất, có người nói như thế là hơi tàn nhẫn, bỡi những thứ gọi là niềm vui chiến thắng là luôn thuộc về kẻ mạnh
người giữ đất bảo khi để cho cuộc chơi trở về nơi mặt đất là để cho con chim bằng có thể bay lượn giữa trời cao và để cho con còng có thể vui đùa trong chuyện xe cát nơi bãi biển, nó là nhịp điệu hồi sinh, còn những chuyện như niềm vui chiến thắng là do các loài nơi mặt đất nghĩ ra
mới hôm qua, có rất nhiều kẻ khóc vì chẳng còn đất để gieo trồng, người giữ đất liền ném cho bọn họ một cuốn sách đã cũ, mở thử thì thấy toàn những trang trắng