Những vầng trăng bặt dạng, hay những góc nhìn, châu Âu, một cái tên, một khái niệm,
một vùng đất, châu Âu, những triển khai kỳ lạ, những lan truyền bất kể, những quá khứ,
minh triết, và lầm lẫn , những nghĩ ngợi…
ở đây cái gì cũng có vẻ hoàn hảo
cái gì cũng có vẻ dở dang
nền dân chủ Athene cổ đại là hoàn hảo bỡi có đại hội quốc dân do dân bầu chọn
nhưng cũng chỉ mới có một nửa người dân đi bầu, chỉ nam giới đi bầu còn nữ giới thì không
thứ democrat ấy giống như bài thơ tuyệt mỹ được viết dở dang
rồi ai cũng tưởng nền chính trị mặc khải Kytô giáo mãi mãi là phương thức trị nước lý tưởng của những nhà nước phương tây châu Âu hồi những thế kỷ trước
và những vì vua mặc áo gấm vẫn đi ra đi vào hoàng cung suốt những tháng năm nền chính trị vua tôi được xem như phương thức trị nước hữu hiệu nhất
và chẳng ai nhận ra trong những tung hô của đám triều thần luôn ẩn chứa vẻ bí ẩn gì đó của tồn tại
rồi một ngày nắng lên ai nấy đều thấy vui khi nhìn thấy ngọn cờ cách mạng treo lên trang sử mới
vui và quên tuốt hết thứ lý lẽ biến dịch thuộc tính của thế giới
phương tây châu Âu là một ví dụ lạ lùng nhất về lãng mạng chính trị
cuộc sống ở đây cứ trôi đi theo chiều dài lịch sử như chẳng hề hay biết, hay chẳng thèm biết, việc mang theo vẻ tiều tụy của thứ triết học đổ nát
buổi chiều mùa đông tôi và nàng ngồi nơi bờ vịnh Neva của nước Nga như đang nghe thấy tiếng dương cầm vẳng lại từ thành phố cũ Leningrad bài ca về một cuộc cách mạng có tên cách mạng tháng Mười đẹp như ánh hoàng hôn của miền taiga lạnh lẽo đang rơi trên vịnh biển