Những đứa con thất thủ của đất [4]

 

 

4/cái bầy đàn người ông Thông Thống lập ra dưới chân núi Mun là vô cùng quan trọng đối với tôi, bỡi không có nó thì không có ông bà tổ tiên tôi, không có nó thì không có cha mẹ tôi, tức, không có tôi, chuyện làng tôi với tôi cứ giống như một cuộc tương tác định mệnh, có vẻ như một cuộc tình lãng tử đến mức không tưởng, tôi thì luôn thấy mình gắn bó với nó, và nó, ngôi làng thân yêu của tôi, thì luôn phủ lên tôi bằng rất nhiều cách, từ đó, người trong cuộc cứ nằm im giữa miền ảnh hưởng của toàn bộ những thể hiện của một bầy đàn và toàn bộ những nắng gió thiên nhiên ban tặng cho một cuộc trú ngụ [đất trời cứ để lộ ra cái hào sảng của mình, và con người, thì không thèm che đậy, cứ gào lên bằng cả những thi ca triết học] thật khó nói một lời nào đó vể sự gắn kết giữa đơn vị với cái toàn thể… tiếng trở mình của con chim ấp muỗi giữa giấc ngủ sâu lắng của người làng, hay, chỉ mỗi tiếng cú kêu đêm khác thường nơi cây vông đồng ở đầu làng là cả một hệ thống bầy đàn nhào nháo nghĩ đến một thứ may rủi nào đó, hay, một người, vì lý do nào đó, ra đi không về nữa, là cả một cuộc trần thế gòm có cả các thứ giả sử về các thứ nguyên nhân mang màu sắc sử lịch gòm có cả các thứ lo lắng, hoài nghi, đau đớn, sợ hãi, đâu phải là chuyện nhỏ, một phần của cái bảo bọc nhau ấy bị khuyết đi [những tiếng kêu trầm thống là thường thốt lên vào những lúc như vậy] đến chuyện nhỏ như đi đâu đó trở về, đứng ở trên con đường vào làng nhìn thấy các  bờ tre xanh  đang quằn xuống đây đó như một cuộc bảo bọc đầy tính chất hoàn vũ, nghĩ ngợi một chút, lại đâm lo sợ, lo một ngày nào đó, vì lý do nào đó, lại không còn được nương náu nơi xóm làng mình nữa, những thứ nhỏ nhặt như vậy góp lại, lâu ngày thành ra thứ gọi là tình cảm quê hương, trong chuyện viết lách của tôi, quê hương, cái bầy đàn người ông Thông Thống lập ra dưới chân núi Mun đó, như cái mẫu số, tuyệt vời, là mẹ, đẻ ra các thứ khác, tôi đang viết về núi Alps mà lại nghĩ đến màu hoa muồng đỏ thắm trên núi Mun quê tôi,

 

 

 

Bên bờ vịnh Cri Bonei [Bi Lị Thi Nại]
11 AM     5.1.2022
[trong tiểu thuyết đang viết: NHỮNG ĐỨA CON THẤT THỦ CỦA ĐẤT]