ngẫu nhiên [34]

tôi cứ nghe vang lên trong ký ức mình những câu chữ em viết cho tôi. con đường ngày ấy dẫn đến miền cổ tích. đứng giữa những chữ nghĩa ẩn dụ nghe hoa lá dậy bốn phương. lại cùng lên đỉnh núi muôn thuở đọc lại một khoảnh trời thấy có người áo xanh cỡi mây bay giữa một sáng thu yên tĩnh đang gõ lên vĩnh hằng. sinh ra mùa thu là để nghĩ ngợi về những sự vật không biết nghĩ ngợi. em nói. và chợt có vẻ là đang buồn. em. có một loài chim tôi không hề biết tên sáng hôm ấy đã nhìn thấy những nỗi niềm thầm lặng trong tôi và em 

giã  7.30 AM 19/10/2016

Leave a Reply

Your email address will not be published.