từ phía ký ức

đôi khi chỉ là mỗi lời giản đơn em nói với ta hôm nào em đã nói với ta hôm nào là em đã nhìn thấy những giọt nước mắt nhân gian chảy ra từ những chữ nghĩa của ta đôi khi chỉ là những lời giản đơn của em vang lên từ ký ức khốn khổ của ta thứ ký ức hỗn tạp có cả những lời tha thiết em dành cho ta có cả những lời ai đó nói ra tự những nghìn năm trước như những vết khắc chảy máu trong ta có cả những lời của những kẻ bước đi trên bờ những con sông lớn để nói cho nghìn năm sau hiểu được những lời của nghìn năm trước có cả những lời của lũ ếch nhái trên đồng làng vào những hôm trời bất chợt đổ mưa ta đã nghe thấy những lời chân thành của lũ ếch nhái trên đồng làng rằng cơn mưa bất chợt của đất trời là đang chạm vào cảm xúc ếch nhái của chúng rằng chúng phải nói ra những nghĩ ngợi về cuộc vui của đám sinh linh trong trời đất hết thảy là đang nói với nhau niềm vui về cơn mưa bất chợt chỉ loài giống con người là như đang muốn ra khỏi cuộc vui để đắm mình vào những mưu toan chẳng phải dành cho loài giống con người chẳng hiểu sao lại còn có giữa thế kỷ hôm nay những lời em dành cho ta là đang lẫn vào những lời non nước nghìn năm chảy qua cõi nhân gian em nói là em đã nhìn thấy những nỗi niềm nhân gian như thác đổ đằng sau những chữ nghĩa  của ta đôi khi chỉ là mỗi lời giản đơn của em vang lên từ ký ức của ta cũng làm ta thức trắng để nghĩ ngợi về mặt đất và bầu trời thế kỷ chỉ nghĩ đến em là ta lại cầm bút lên giữa gầm trời u buồn của thế kỷ cám ơn đất trời đã sinh ra em để nhìn thấy những nỗi niềm trong ta

 

lament for lorca by robert motherwell

tranh Robert Motherwell

Leave a Reply

Your email address will not be published.