tôi đi
ảo ảnh đầy trời
và gần như kiệt sức trong niềm ước mơ về sự nguyên vẹn
niềm ước mơ diễn ra trong một thế giới vụn nát đến cả những vật thể nhỏ nhất là lũ côn trùng ẩn nấp bên dưới những lớp lá mục trong vườn nhà tôi
đêm nghe tiếng kêu của lũ sinh linh chưa bao giờ nhìn thấy tôi cứ có cảm tưởng là chúng đang vỡ vụn ra thành muôn nghìn mảnh và làm bật lên những âm vang đổ nát có khi lại lầm tưởng tiếng kêu của chúng là tiếng gào thét của những kẻ bị áp bức đang bị hãm lại trong đất
có lúc nghe tiếng kêu của lũ sinh linh bé nhỏ tôi lại cứ nghĩ một cách ngu xuẩn là tiếng va chạm nhau của những thế lực ngu xuẩn đang tranh giành nhau chỗ đứngtrong bóng tối và cũng không ít khi nghĩ đấy là tiếng thịt xương của những kẻ ngông cuồng của thế kỷ đang rã ra trong đất
tôi đi
và gần như kiệt sức trong niềm mơ ước về một niềm hạnh phúc nguyên vẹn được đặt trong một thế giới nguyên vẹn
tôi cứ tưởng tượng em và tôi đang bước vào một thế giới nguyên vẹn
lũ dế ở khắp nơi kéo đến để cùng tôi hát bài ngợi ca đất
còn em thì ngồi giữa bầu trời đầy sao lắng nghe những giai điệu có mùi thơm hương chanh hương bưởi trong vườn
em nói em yêu tôi với cả nỗi niềm của một người con gái cũng có lần thử nghĩ về tình yêu
còn tôi thì vừa hát cùng lũ dế vừa ngắm nhìn ánh mắt u buồn của em
cho đến khi lũ dế ra về hết tôi đến bên em tôi nói là tôi sẽ canh giữ cho em không bao giờ để cho những tia nắng thô bạo chạm vào cuộc đời em
tôi nói
và ôm chặt em vào lòng tôi như thể đang có sự bất an nào đó đang bủa vây em
tôi nói là tôi sẽ giữ gìn em cho đến khi nhìn thấyđược một thế giới nguyên vẹn
tôi như ngọn gió giữa ngày luôn thổi qua cuộc đời em
nhưng vẫn luôn dấy lên niềm ước mơ về một thế giới nguyên vẹn