vào một đêm ra ngồi nơi đồng làng chờ đèn nhà em tôi cứ thấy như có người nghệ sĩ tiền nhân đang nhìn tôi mỉm cười
anh cũng nói về công cuộc sáng tạo ấy sao
dường như ở người ấy có chút hiểu lầm
rằng hết thảy con người hôm nay là quên hết những vẻ thiêng liêng huyền nhiệm
tôi nói tôi ca ngợi vẻ đẹp của đất trời trong mỗi cử động của con người
có cả vẻ mùa thu buồn và có cả nét vui của những buổi bình minh nắng lộng trong mỗi bước chân của những con người đi tìm gương mặt mới cho loài giống của mình
tôi nói tôi đã nhìn thấy kẻ bước ra từ đoàn người ấy và bắt đầu một cuộc tạo tác khác
cũng đam mê
cuồng nhiệt
và say đắm
bằng cách khắc vào đá núi
hay bằng cách kẽ lên mặt đất tất cả hình dạng của những công cuộc sáng tạo của con người
ai đó đuổi theo con thú hoang trong mùa đông ấy và không trở lại
ai đó nằm chết trên vực thẳm thời gian sau khi nhìn thấy cái mầm cây nhú lên mặt đất
và ai đó đã nhìn thấy nơi vầng ngực mình những khúc ca làm mủi lòng chim chóc trên rừng
và nhìn thấy những đêm nhảy múa như điên giữa trăng sao trên trời
tôi nói là tôi biết kẻ ấy muốn tạo ra những thứ vật thể ở bên ngoài sự hủy hoại của thời gian
niềm mơ ước vĩnh cửu khởi lên tự buổi ấy
tôi nói là tôi đã nhìn thấy kẻ ấy nằm xuống giữa niềm vĩnh cửu
đã rất lâu
nhưng tôi cứ thấy như mới hôm qua
mới hôm qua kẻ ấy đã khắc vào thời gian một cuộc tình tiền sử
thì chẳng phải là tôi cũng đang khắc vào thời gian tình yêu của tôi và em