thi pháp của đất V

lọt thỏm giữa bầu trời và rừng cây là sự đậm đặc của  các vật thể, gió, tiếng suối, tiếng lá cựa mình, tiếng lặng lẽ của đá, của những vì sao trên trời, và cuối cùng là bóng đêm và những nghĩ ngợi của tôi và nghĩ ngợi của nàng, lên rừng, đấy là một trong những thể nghiệm của cuộc tình chúng tôi, những chuyến đi, những lần thể nghiệm, tìm kiếm lời giải đáp cho câu hỏi vậy thì chân lý của tình yêu nó là gì, vợ chồng con cái người chủ nhà nằm ở một góc nhà sàn, bên sau tấm màn bằng vải đã cũ, tôi và nàng nằm ở một góc khác của nhà sàn bên bếp lửa đang cháy, nằm chiếu, không mắc mùng, không muỗi đốt, những cái thú ngủ nhà sàn ở trên rừng, cái thú khác là vẫn còn lưu giữ hình ảnh của thứ cộng đồng rất người thời tiền sử, đang là mùa đông trên rừng nhưng vẫn chẳng thấy lạnh anh nhỉ, nàng nói, tôi nói sự ấm áp luôn là thuộc tính của những cuộc tình, tôi nói và nhìn thấy ánh lửa bếp như đang đậm đặc lại thành những hình thù của ký ức, phức hợp và đơn điệu, hơi thở, nước mắt, những tổ hợp của tồn sinh, chảy giữa cuộc tiến hóa là những đoạn khúc, bóng mây nơi đỉnh núi, và tàn rữa giữa hư vô, cuộc tình của chúng tôi là chuỗi ký ức dày đặc những hình ảnh của dịch chuyển, vào lúc gần trưa thì chúng tôi đã nhìn thấy ngôi làng miền ngược thấp thoáng phía bên kia con suối, tôi cõng nàng lội qua suối rừng tháng chạp, nước cắt chân, bao giờ cũng thế, tôi và nàng cứ nương tựa nhau qua cõi tạm trần gian, một ngày trong những tháng ngày dịch chuyển chúng tôi lại đứng giữa ngôi làng miền ngược lọt thỏm giữa núi non trùng điệp, ký ức bầy đàn như vẫn còn nguyên trong cung cách cư xử của những con người có vẻ như đang sống biệt lập với văn minh đương đại, người làng cho chúng tôi ăn cơm gạo trắng, uống giải khát bằng các thứ nước chế tạo ở các nhà máy, nhưng đêm đến thì tôi và nàng lại cùng với những người trong nhà chủ nhà cùng lăn ra ngủ trên sàn nhà, cứ nghe vang lên trong lòng thứ tình cảm tiền sử, sợ khuấy động giấc ngủ của chủ nhà, tôi và nàng cứ nằm lặng im nghĩ ngợi, có lẽ nàng cũng như tôi, là đang nghĩ  về cuộc thể nghiệm ở trên rừng, vậy thì chân lý của tình yêu nó là gì nhỉ, tôi lặng lẽ gác tay lên người nàng, và nàng lặng lẽ cầm lấy  tay tôi, đêm như thể đang chiêm ngắm cuộc tình của chúng tôi, thì mới lúc chiều chúng tôi lại trở lại con suối  vượt qua lúc trưa để lắng nghe tiếng nước, núi rừng cũng có vẻ như đang chiêm ngắm chúng tôi, tôi hôn nàng giữa chiều hôm giá buốt, và như thể đang nghe được hết thảy hương thơm của hoa lá trên rừng, lại giắt nhau đi trên bờ con suối đá lởm chởm dưới chân như thể sắp đọc được một điều bí ẩn nào đấy đang tồn tại trong trời đất, có tiếng gặm gỗ của lũ mọt ở các cột nhà sàn, nàng có vẻ sợ, rúc người vào tôi, những chuyến đi, những lần thể nghiệm, cho đến lúc ấy tôi và nàng cũng chưa thể nói được chân lý của tình yêu nó là gì, sự vĩnh hằng, lòng thủy chung, hay việc hy sinh cho nhau, cho đến lúc ấy chúng tôi vẫn chưa có đủ lý lẽ cho những giả định ấy, vào lúc quá nửa đêm, khi nàng đã ngon giấc, tôi ngồi dậy khêu thêm lửa bếp, ngọn lửa chợt làm bùng lên trong tôi nghi vấn: hay chân lý của tình yêu là tất cả những gì cuộc tình của chúng tôi đang là, chứ không phải là một khái niệm?

 

giã  15 PM  17.2.2017

Leave a Reply

Your email address will not be published.