như thể tôi phải băng qua bao nhiêu thế kỷ mới đến được với em

 

 

và con đường buổi sáng hàng thông che nắng mặt trời

em ngồi đợi tôi

rất nhiều những buổi sáng em ngồi đợi tôi

nhân gian nghìn nỗi

tôi biết có kẻ băng qua những nấm mồ kẻ khác

để ngược về phía những lâu đài tham muốn

đi về phía em tôi phải ngang qua những gương mặt dối trá luôn được dấu kỹ

bên  trong những bó hoa sắc màu sặc sỡ trong những cuộc chúc tụng

những tháng năm đến với em

tôi nghe nước mắt thấm đẫm trí nhớ

niềm khao khát của chúng ta giản đơn như tiếng chim gù nơi bờ tre đầu ngõ

cũng chỉ là cuộc tình trong trời đất

đám người đố kỵ chúng ta mùa xuân vất em ra khỏi con đường

tôi phải cầu xin lòng trắc ẩn của lũ bướm ngày ngày nhường bớt cho em hương thơm tháng giêng chúng thu nhặt được trong những chuyến đi về miền hoa cỏ

thế giới là cái hỏa lò vĩ đại nung đốt cả lòng trắc ẩn lẫn đố kỵ

rất nhiều những buổi sáng em ngồi đợi tôi

như thể tôi phải băng qua hằng bao nhiêu thế kỷ tội lỗi của con người mới đến được với em

 

 

Leave a Reply

Your email address will not be published.