những tổ hợp của chữ/những nối kết (3)

em. thế giới. cuộc hòa âm bất tận. quảy đàn cầm ra đi tự lúc chưa biết cầm cây cọ vẽ lên vách núi cảnh con mang bị trúng tên, con người, nghệ sĩ trong vô thức. đi. và hát. cái nôi, nơi sinh ra, trở thành nỗi nhớ nhung. tôi cứ trở đi trở lại trong nghĩ ngợi cuộc phân ly buồn tẻ. những hệ lụy của năm tháng. nỗi nhớ nhung. và sợ hãi. thức ăn và chốn trú ẩn trở thành nỗi ám ảnh khôn nguôi. những thiên niên kỷ bão táp. man rợ. và cuộc chiến chống man rợ. cuộc tự vệ cuộc sống, tự hôm nào, chẳng biết, đã trở thành cuộc phân ly buồn tẻ. em. tháng sáu, hoa muồng nở đỏ rực trên ngọn núi trước làng tôi, mùa của hoa muồng khoe sắc đỏ, mùa của sống, mà ở đâu đó máu con người vẫn đổ. thực ra, tự buổi quảy đàn cầm rời cái nôi của mình, ra đi, trong vô thức, con người đã cố nén thở dài khi nhìn thấy máu đổ. đêm. tôi cứ nghĩ đến em, vật thể nhỏ nhoi biết yêu. cứ nghe thấy những tiếng thét, ngôn ngữ của thù hận, nghe thấy tiếng súng nổ, nghe thấy tiếng khóc, nghe thấy tiếng đàn ai đó lén gảy lên, nghe thấy lời thì thầm của lũ giun dế. sao tự dưng tôi lại đi nói với em về cuộc hòa âm tàn nhẫn và bất tận của thế giới.

Leave a Reply

Your email address will not be published.