mùa xuân với tôi

 

bỗng nhìn thấy một loài hoa lạ nơi miền ký ức của tôi. em hoang dại. em mênh mông. em nghiêng vẻ trần gian bụi bặm. em tiềm ẩn năng lực cho một tình yêu vĩnh hằng.

đang cuộc hành trình, tôi đợi em bên rìa mùa xuân. có vẻ những cơn gió bấc chưa chịu rời khỏi nơi chốn chúng thổi qua suốt mùa đông.

vẫn cứ thấp thoáng một loài hoa không tên. có thể là đã có mặt tự buổi hồng hoang chia cắt thành những vật thể có sự sống. thốt những lời cổ sơ. bí ẩn. và đầy âm sắc. có thể đó là lời chú thích về mùa xuân thốt lên từ miền ký ức hoang dã của tôi. em vẫn cứ lộng lẫy một cách hoang dại trong tâm tưởng tôi.

từ cuộc hành trình bước ra bên rìa mùa xuân, tôi nhìn thấy hoa trái đang bị cưỡng bức bỡi bàn tay con người như một định mệnh khắc nghiệt của tồn tại. và có thể đấy là lời trần tình của năm tháng:

người ta gõ lên lưng chúng tôi. từng ngày. thời gian, vật thể vô sắc vô thanh như con ngựa chạy đường dài trên mình đầy thương tích. những thế kỷ, những thiên niên kỷ cứ trôi qua. lặng lẽ.

người ta đặt cho chúng tôi những cái tên đẹp nhưng tàn nhẫn. những sự cố. biến cố. những sụp đổ. lật đổ. những cách mạng. phản cách mạng…

đôi khi người ta chép chúng tôi thành sử sách. lịch sử lại là một tên gọi khác của thời gian. cái tên tiềm ẩn những rủi ro, bất trắc.

rốt cuộc năm tháng chỉ là thứ sản phẩm nghiệt ngã của trí tuệ con người.
và mùa xuân chẳng qua cũng chỉ là niềm cảm hứng bất chợt của trần thế.

giã,
10am 8/2/2016 ( mồng một tết bính thân)

Leave a Reply

Your email address will not be published.