Virgil [Ý,70 tcn-19tcn] và Aeneid/Cuốn thứ 10/Cuộc hiến trên bờ biển

trích

Trong khi đó ngôi nhà thiên đường toàn năng mở ra cánh cửa của nó, và cha của các thần và vua của loài người triệu tập cuộc hội nghị [các vị thần] trong ngôi nhà đầy sao, khi người nhìn thẳng xuống toàn thể mặt đất, doanh trại của dân Dardanian [dân thành Troy] và người Latium. Các vị thần ngồi xuống trong  lối vào cửa này đến lối vào cửa kia: vua bọn họ bắt đầu [nói]:
’Lạy Chúa thiên đường, vì sao sắc lệnh của bạn bị đảo ngược, và tâm trí bạn vì thế mà xung đột một cách [đầy] mâu thuẫn? Ta cấm Italy tham gia trận chiến với những người Teucrian [tức những bộ tộc người sinh sống ở thành Troy, tức những người Troy cùng đi với Aeneas] , tại sao có sự đối đầu với mệnh lệnh của ta? Sự kinh khiếp nào khiến cho người này người khác chạy theo cuộc vũ trang và cầm thanh kiếm lên? Thời gian thích đáng của cuộc chiến sẽ đến, đừng gọi nó là phía trước, khi Carthage giận dữ một ngày nào đó sẽ làm tan nát dãy Alps để ném sự hủy diệt lên toàn bộ những ngọn tháp của Rome. Rồi thì thù hận tiếp nối thù hận, rồi thì thù hận sẽ mở ra, bây giờ hãy để cho bọn họ được, và tham gia một cách lạc quan vào hiệp ước[do] chúng ta chỉ định đoạt.

Vì thế thần Jupiter [tương đương với thần Zeus của Hy Lạp] nói ngắn gọn, nhưng không để  cho thần Venus vàng son  quay lại với câu trả lời cũng ngắn gọn: …
‘Ô Chúa ô Ngài thống lĩnh vĩnh cửu của loài  người và các sự vật—có  gì nữa có thể chúng ta chưa khẩn cầu—[sẽ] cho bạn nhìn thấy cách những người Rutulian dũng cảm, và [cách thủ lĩnh] Turnus đưa những xe ngựa chiến vào hàng diễu binh, quét sạch ngọn sóng chiến tranh một cách đẹp đẽ. Rào chắn và bờ lũy không còn ngăn cản người Troy nữa,, không, trong các cánh cổng và ngay cả trên những bờ tường đất bọn họ đụng độ trong trận chiến và khiến cho các chiến hào tắm máu

https://www.gutenberg.org/files/22456/22456-h/22456-h.htm#BOOK_TENTH

 

 

BOOK TENTH
THE BATTLE ON THE BEACH
Meanwhile the heavenly house omnipotent unfolds her doors, and the father of gods and king of men calls a council in the starry dwelling; whence he looks sheer down on the whole earth, the Dardanian camp, and the peoples of Latium. They sit down within from doorway to doorway: their lord begins:

‘Lords of heaven, wherefore is your decree turned back, and your minds thus jealously at strife? I forbade Italy to join battle with the Teucrians; why this quarrel in face of my injunction? What terror hath bidden one or another run after arms and tempt the sword? The due time of battle will arrive, call it not forth, when furious Carthage shall one day sunder the Alps to hurl ruin full on the towers of Rome. Then hatred may grapple with hatred, then hostilities be opened; now let them be, and cheerfully join in the treaty we ordain.’

Thus Jupiter in brief; but not briefly golden Venus returns in answer: . . .

‘O Lord, O everlasting Governor of men and things—for what else may we yet supplicate?—beholdest thou how the Rutulians brave it, and Turnus, borne charioted through the ranks, proudly sweeps down the tide of battle? Bar [Pg 219][22-58]and bulwark no longer shelter the Trojans; nay, within the gates and even on the mounded walls they clash in battle and make the trenches swim with blood.

https://www.gutenberg.org/files/22456/22456-h/22456-h.htm#BOOK_TENTH