Thi pháp của đất/Nó là chỗ cuối cuộc chơi

Hình ảnh trích từ pinterest.com

 

 

 

gã nói mùa đông là mùa tập dược cái chết, mùa đông ta cuộn mình trong những ý tưởng về một thế giới đang tan rã, những khái niệm về giá buốt, cuộn chảy, và tràn ngập cứ kéo theo những khái niệm về suy vong, cạn kiệt, những hình ảnh vế mùa đông cứ như những tác nhân làm dấy lên trong ta những bất an, nhân loại đang trườn mình qua những học thuyết dày đặc hình ảnh của bạo lực và châu báu, những học thuyết dấu trong nó chết chóc, lầm than, nhưng lại đầy vẻ háo nhoáng, những bước tiến trong văn minh kỷ thuật là những bước đi thần thánh thời đương đại không làm cho con người hạnh phúc bỡi nó cứ lần lữa trở thành công cụ của đám tài phiệt chính trị và kinh tế, ta buồn, cứ thấy lũ chim trời nằm rũ cánh bên dưới bầu trời những đám mây sũng nước như bọn đao phủ đang chờ chực giết chết đám sinh linh có cánh, chẳng lẽ mi chỉ có mỗi niềm vui đó sao, ta nói với những đám mây đang trườn về phía ta nằm, không phải là không còn sức để bước, nhưng ta phải nằm trong tư thế ngửa mặt nhìn trời để nhìn cho rõ cái cách những đám mây đầy vẻ ám muội đang tiến về phía ta, bỡi chỗ ta đang nằm ngoài lũ có cánh còn có hằng vạn sinh linh khác đang lo lắng về sự tàn phá của mùa đông, tất cả là đang nằm  như ta, không phải để nhìn trời, mà đang tập dược cách bước lần về phía cái chết,

 

Bên bờ vịnh Cri Bonei [Bi Lị Thi Nại]
8.30 AM    13.5.2022
[trong trường ca đang viết: THI PHÁP CỦA ĐẤT]