Thi pháp của đất/ Nó là chỗ cuối cuộc chơi

Hình ảnh trích từ https://www.pinterest.com

 

 

 

 

 

thì ra mi cũng chỉ là một hạt bụi ngu ngơ, gã nói với gã, và sửa soạn khăn gói lên đường

giờ thì ta lại đi về phía có hoa đá đỏ
ông chỉ thích mỗi hoa đá đỏ
không phải
gã bắt đầu giảng cho tôi nghe
ta đã đi qua không biết bao nhiêu nơi con người cư ngụ, cứ như kẻ vô tình, đến, rồi lại lặng lẽ ra đi, chỉ chốn ấy, nơi có hoa đá đỏ, mới cầm được chân ta, ở đó mặt trời như gần hơn, ánh sáng như nhiều hơn, ở đó ta có thể nhìn thấy được tòan bộ con người thật của ta, hôm ta đứng ngay dưới bóng mặt trời đã nhập làm một với ta [giữa ngọ] để tìm lại hình hài một vật thể đã bị người đời lãng quên là một biến cố trong đời ta, nhũng hòn sỏi, anh biết rồi, thứ vật thể luôn bị dẫm đạp ở trên đường, bạn cứ ở yên đó nhé, ta nói với những hòn sỏi dưới chân đang bắt đầu nóng lên vì nắng trưa, mồ hôi nơi trán ta bắt đầu chảy xuống mắt, môi ta, trong cái vị mặn của nỗi khổ trần gian [mồ hôi con người là một trong những nỗi khổ trần gian] ta đã nhìn thấy được toàn bộ những vẻ đẹp trong các kinh sách ta đã đọc được [gió cuốn/mây trôi/những vẻ phù hoa lộng lẫy trong cái cơ chế dịch chuyển không ngừng…] trong tạo dựng mối liên hệ giữa con người và trời đất, dường lòng chân thành của ta đã làm sản sinh được yếu tố siêu nhiên, thứ sự thể nghìn đời bí ẩn, ta cứ có cảm tưởng những hòn sỏi đang níu lấy chân ta, hỏi, bây giờ là thuộc vào thời nào, một cuộc tra hỏi thuộc về các thiên thể trên trời, và giây phút ấy đã đến, ta đã nhìn thấy hình hài ta đang muốn nhìn thấy: những hòn sỏi dưới chân là con đường lớn đưa ta đến với nắng mặt trời
gã nói tới đó thì khóc
tôi chẳng dám hỏi han, chỉ ngồi im lặng, chờ
gã bảo đó là những giọt nước mắt trời sinh,

 

Bên bờ vịnh Cri Bonei [Bi Lị Thi Nại]
9 AM   5.7.2022
[trong trường ca đang viết: THI PHÁP CỦA ĐẤT]