1.
tháng giêng cỏ may bắt đầu trỗ hoa trên khắp các bờ cỏ đồng làng
còn trên các bãi đất hoang ở trong làng thì như ai đó đã đem trải lên đất tấm thảm hoa màu trắng sang trọng
hoa cỏ may trong trí nhớ tôi như một kỷ niệm đáng yêu nếu không nói là những kỷ niệm nghịch ngợm của tuổi thơ
cứ sáng ra khi mặt trời vừa lên ở chân trời phía đông là tôi bắt đầu lao vào những đám cỏ may trên những bãi đất hoang trong làng có khi là chạy ra đồng làng lao đi trên những bờ mẫu cỏ may đang trỗ hoa trắng xóa
cứ tưởng tượng là có bàn tay dịu dàng của một nàng tiên nào đó trong những câu chuyện kể của mẹ tôi đang cài những hoa cỏ may lên áo tôi
trắng xóa màu hoa cỏ may trên áo
tôi cứ chạy giữa những đám cỏ may đang trỗ hoa vừa chạy vừa ngắm chiếc áo đầy hoa cỏ may đang mặc trên người và vừa hét lên trong đầu ôi ta vui sướng biết bao
chiếc áo tôi đang mặc trên người lúc bấy giờ là của nàng tiên trong những câu chuyện kể của mẹ tôi đã đem tặng tôi
quay về nhà
để che mắt mẹ tôi vội vã mặc thêm một chiếc áo nữa chồng lên chiếc áo nàng tiên đã tặng
đêm mẹ tôi mò mẫm cài lại cúc áo tôi cài còn sót phát hiện ra chiếc áo nàng tiên đã tặng
tôi vẫn giả vờ ngủ say để nghe lời trách yêu của mẹ
ở làng Cù tôi cứ đến mùa hoa cỏ may là chiếc áo cũ của tôi lại trở thành áo mới
trắng xóa màu hoa cỏ may trên áo
niềm vui sướng của tuổi thơ tôi là chẳng thể giữ mãi dưới bầu trời trên đầu tôi
nhưng là tôi vẫn còn có tình yêu của em
cứ muốn hôm nào đến tháng giêng tôi lại lao vào những đám cỏ may trên bờ cỏ đồng làng để cho màu cỏ may trắng xóa trên áo của mình
và đêm đến không phải mẹ tôi mà là em mân mê những hoa cỏ may trên áo tôi và nói những lời yêu thương