lời nói bị thất lạc

 

 

Có thể nó, những lời nói bị thất lạc, là lời thở than của một người mẹ mù loà trong đêm nghe những đứa con trai của mình đã chết cả ngoài trận mạc, và ai đó, có thể là kẻ hàng xóm, hay vị ẩn sĩ ở trong làng, sau khi nghe thấy những lời đau thấu ruột gan của người mẹ đang trở nên đơn độc ở trần thế, bèn đem chép lên hòn đá chỗ bến nước đầu làng, hay chép vào trí nhớ; vị ẩn sĩ trong làng đã đem chép vào trí nhớ, và cuộc đời thì vẫn cứ tiếp tục chất lên cái trí nhớ dày cộm ấy những trang đỏ đen thế sự; vào cái hôm sắp sửa mãn cuộc trần thế, vị ẩn sĩ muốn nói với đám cháu con mình những lời gan ruột, thì bỗng nhớ đến những lời đau thấu ruột gan của người mẹ chẳng còn ai là ruột thịt, bèn đem bút giấy ra ghi, nỗi buồn đau của người sắp lìa xa cháu con đã chồng lên nỗi buồn đau của người chẳng còn có cháu con; mấy chục năm sau, hay mấy thế kỷ sau, đọc được mảnh bút giấy kia lại là một nhà chép sử, trong dòng sử văn đương đại chợt nổi lên những vần thơ bi tráng; mấy chục năm sau, hay mấy thế kỷ sau, ai đó, có thể là một khách qua đường, lại nhìn thấy được những giọt nước mắt của thơ, kẻ nhìn thấy được những giọt nước mắt của thơ thì người đời gọi là kẻ tìm thấy những lời nói bị thất lạc.

Leave a Reply

Your email address will not be published.