Những khoảnh khắc phù vân

 

 

vào cái đêm tôi nằm chờ thử lũ quỉ vô thường còn làm trò gì nữa ở ngôi làng của mình thì ông Hai  đã trở về, làng hãy thức dậy đi, ông Hai đã về, hình như là giọng ông Tám Chửng đang vang lên chỗ đầu làng, đẻ bằng nách, hai ngày tuổi biết chạy biết nói, hai tháng tuổi trở thành người bảo trợ của làng, ông Hai  đuổi lũ voi lũ cọp xuống phá lúa đồng làng, ông Hai giết lũ quan ác bức hại dân làng, người làng vui theo niềm vui và giận dữ theo nỗi giận dữ của ông Hai , rồi bỗng xe trời đến rước ông đi, ta sẽ trở về khi làng quê gặp chuyện chẳng lành, ông Hai nói, các thế hệ người làng trôi qua, câu chuyện về người tuổi trẻ dị thường cứ được nhân lên và trở thành tài sản quí giá của làng, người làng tôi ruộng vườn không nhiều, con trâu con bò không nhiều, lúa thóc không nhiều, nhưng mọi người luôn cảm thấy được che chở bỡi một  người như thứ sức mạnh siêu nhiên, tháng giêng, lũ chim cu gù tình trên các bờ tre làng, mùa hạ, lũ trâu rừng khát nước trên dãy núi phía nam làng, mưa đông đổ xuống con chim bịp gọi bạn thâu đêm, giữa những dấu vết chuyển động của trời đất, người làng tôi luôn nhớ rằng làng mình có  một người vẫn âm thầm che chở mình [nửa khuya thức giấc cứ thấy câu chuyện truyền thuyết lung linh trong nghĩ ngợi, làng như lúc nào cũng mang vẻ bí ẩn của cuộc tuần hoàn, người đi tự thuở ấy…] ông Hai  đã về, lâu lâu người làng tôi lại gào lên như cách thức biểu lộ nỗi chờ đợi, hay sự trổi dậy của ý thức làm người, vào cái đêm lũ quỉ vô thường ái ân loạn xạ, từ dinh cơ của chúng lũ quỉ cứ gào lên: hãy khép chặt đùi lại đi, khép chặt lại nữa đi, vào cái đêm lũ quỉ đang rơi vào sự điên cuồng của những con thú đang thõa mãn sắc dục thì ông Hai đã trở về, tôi nằm trong nhà nghe giọng nói thân quen của ông Tám Chửng, ông ấy là người cao tuổi nhất làng tôi và chẳng biết sợ trời sợ đất là gì, thưa, lũ quỉ tràn vào làng bắt người làng ta xây cổng làng mẫu, cướp đất đồng làng ta xây nhà máy chế biến thức ăn cho quỉ, ông trưởng làng ta giờ là  đầy tớ trung thành của lũ quỉ, người làng ta giờ là phu xây nhà máy phu làm đường cho lũ quỉ, lũ con gái hư hỏng làng ta giờ ăn nằm với lũ quỉ cả ngày lẫn đêm, đất giận, người giận, trời giận, ông Tám Chửng khai báo chuyện làng với ông Hai  mà như đọc cáo trạng,  nằm ở trong nhà tôi đã nghe thấy giọng nói rắn như kim cương của ông Hai: ta trở về lần này cũng vì những chuyện ấy, lần đầu tiên trong đời tôi đã nghe thấy giọng nói của một người chết đã lâu, hết thảy người làng hãy thức dậy đi, ông Hai  đã về, tôi lại nghe ông Tám Chửng gào lên, có rất nhiều tiếng chân chạy ngoài đường, lũ quỉ  đang tháo chạy, hay là người làng tôi đang kéo tới chỗ ông Hai, tôi cũng vùng dậy chạy ra đường, nhưng vừa ra khỏi ngõ đã bị ai đó đánh một cái thật mạnh vào đầu, tôi quị xuống đường, thiếp đi cho đến sáng hôm sau, khi tỉnh dậy thì việc đầu tiên của tôi là chạy ra đầu làng nơi ông Tám Chủng và ông Hai đã trò chuyện trong đêm, cái cổng làng mẫu đã bị quật ngã, trên đường trở về nhà tôi  gặp mấy người làng bảo là ông trưởng làng đã bị ai đánh chết trong đêm, tôi cũng có hơi băn khoăn một chút trong lòng: có phải ông Hai, hay là thứ khái niệm phản kháng trong ý thức  người làng tôi, đã xua đuổi được vài thứ bóng tối trong làng…
 

giã 17PM   10.6.2017

Share

Leave a Reply

Your email address will not be published.