mùa thu [2]

giữa lặng lẽ mùa thu
tôi nghe được hơi thở của em

ấm
và thơm mùi thơm lãng tử đọng lại từ những cuộc hành trình

đừng bao giờ để những thứ vật thể tăm tối thâm nhập vào cảm thức của em nghe em

tôi thức cùng mùa thu

trắng những đêm nghĩ ngợi

về canh bạc định mệnh con người chẳng thể từ nan
vào phút chót hết thảy đều là kẻ thua cuộc
cái chết
sự đánh cược vĩ đại hết thảy đều phải tuân theo

giữa lặng lẽ của thu

tôi cứ muốn nghe giọng nói của em

hôm nào em nói em yêu tôi

lời ấy đọng lại trong tôi như ghi chú quan trọng bất chợt em đem đặt vào giữa cuộc đời tôi

Leave a Reply

Your email address will not be published.