ĐỀ TỪ LEAVES OF GRASS…

Bất chấp những đánh giá có khi là những cái nhìn thiển cận, nếu không nói là mù lòa và ngu xuẩn, Leaves of Grass (xuất bản lần đầu 1855) của nhà thơ Mỹ Walt Whitman ((1819–1892) như những khúc hát về sự tồn vong của loài giống con người vẫn tiếp tục vang lên suốt hơn một trăm rưởi năm qua, đề từ cho tập thơ giống như những tiên đoán của nhà thơ về sóng gió sẽ đến với tác phẩm của ông:

Hãy nói với linh hồn tôi
Như những bài thơ cho Thân Xác tôi bắt chúng tôi viết (bỡi chúng tôi [Thân Xác với Linh Hồn] là một) 
Điều đó nên diễn ra sau khi tôi trở lại
Hoặc lâu hoặc lâu hơn từ đây, ở một nơi khác 
Ở đó với một số bạn bè những bài hát sẽ được tiếp tục
(Bùn lầy của Trái Đất cũ kỹ, những cây cối, gió, và những tiếng sóng ồn ã)
Bao giờ tôi cũng giữ nụ cười tươi vui
Bao giờ và bao giờ cũng không có những bài thơ cho riêng tư, như, trước hết, tôi ở đây và bây giờ
Viết tên lên Linh Hồn và Thân Xác, đó là tên của tôi

*

Come, said my soul,
Such verses for my Body let us write, (for we are one,)
That should I after return,
Or, long, long hence, in other spheres,
There to some group of mates the chants resuming,
(Tallying Earth’s soil, trees, winds, tumultuous waves,)
Ever with pleas’d smile I may keep on,
Ever and ever yet the verses owning—as, first, I here and now
Signing for Soul and Body, set to them my name,
[nguồn: https://www.gutenberg.org/files/1322/1322-h/1322-h.htm]