ERASMUS [Erasmus thành Rotterdam,  Hà Lan, 1466-1536 ] LOB DER TORHEIT[1509] / PRAYSE OF  FOLLY / CA NGỢI ĐIÊN RỒ

 

MỘT BÀI TỤNG CA, VỀ CÂU CHUYỆN GIẢ TẠO, ĐƯỢC NÓI RA BỠI SỰ ĐIÊN RỒ TRONG CHÍNH BẢN THÂN NÀNG

Dẫu bằng cách nào tôi [cũng] hơi được kính trọng trong sự thịnh hành chung của thế giới (bỡi vì tôi biết rõ Sự Điên Rồ bị chê bai một cách không thành thật thế nào ngay cả với những người tự cho mình là những kẻ ngu ngốc vĩ đại nhất) nhưng chỉ từ ảnh hưởng của mỗi [cá nhân] tôi cả thế giới nhận được sự xôn xao nô dỡn và vui nhộn của nàng: trong chuyện này có thể được thúc giục như một thứ lý lẽ có sức thuyết phục, ở đó ngay khi tôi xuất hiện để phát biểu trước hội nghị đông đảo này hết thảy vẻ nghiêm trang của bọn họ là được mạ vàng phiên tòa hình sự với sự thú vị lấp lánh sôi nổi: bạn [sẽ] sớm chào đón tôi với cái nhìn đầy khích lệ, bạn đã khích lệ tôi bằng những lời ấp úng quá vui vẻ, rằng thực sự trong mọi thái độ, dường bây giờ bạn [đang] phun ra liều rượu hồi sinh tốt đẹp, khi ngay trước khi bạn thấy buồn ngủ một cách thõa mãn và buồn chán, như thể vừa mới đây bạn bước ra từ phòng giam của vị tu sĩ nào đó. Nhưng như thường lệ, ngay khi mặt trời ló ra khỏi chiếc gường của nó, và khép lại những bức màn đêm tăm tối, hoặc như khi, sau một mùa đông khó khăn, mùa xuân hồi phục thở thứ không khí khỏe mạnh hơn, thiên nhiên lập tức thay đổi trang phục của mình, và mọi vật dường làm mới tuổi tác của chúng, vì vậy, ngay cái nhìn đầu tiên của tôi hết thảy các bạn đều lộ ra và hiện ra trong thứ màu sắc sống động hơn. Do vậy, điều mà các nhà diễn thuyết lão luyện hiếm khi có thể gây ảnh hưởng bằng tất cả tài hùng biện có chút ít kỷ xảo của bọn họ, tức là, sự nâng cao sự chủ ý của cử tọa của bọn họ tới sự điềm tĩnh trong nghĩ ngợi, đây là cái nhìn trần trụi của tôi đã chỉ ra. Lý do vì sao tôi [lại] xuất hiện trong thứ trang phục kỳ cục này, bạn sẽ sớm được thông báo, nếu trong một thời gian ngắn trong khi bạn sẽ chỉ có kiên nhẫn giúp tôi cái tai nghe, tuy nhiên không phải như một người như bạn thường quen lắng nghe [từ] những nhà thuyết giáo tôn kính của bạn, mà như cùng lúc bạn lắng nghe những kẻ khoác lác, những anh hề, và những nhà thiên nhiên học vui vẻ, nói tóm, như thể trước đây đã gắn bó với [ông vua nổi tiếng ] Midas như một sự trừng phạt vì sự lăng mạ của anh ta đối với thần Pan [nửa người nửa dê]. Bỡi bây giờ tôi thấy hài hước để hành động một lúc là nhà ngụy biện, nhưng [lại] không thuộc loại người định gánh vác công việc vất vả [là ] ngược đãi đám học sinh nam, và dạy [cho chúng] nhiều kỷ xảo cãi lộn hơn đám nữ sinh, nhưng để bắt chước những con người cổ xưa đó, những người [luôn] tránh những hình dung từ gây tai tiếng của một kẻ ngôn ngoan, tránh ưa thích danh hiệu nhà ngụy biện, công việc của bọn họ là tôn vinh giá trị của các vị thần và các vị anh hùng. Do đó để sửa soạn được tiêu khiển với một bài tụng ca, không phải với Hercules, Solon, hay bất cứ một nhân vật quan trọng nào khác, mà với chính tôi, tức là, với Sự Điên Rồ

AN ORATION, OF FEINED MATTER, SPOKEN BY FOLLY IN HER OWN PERSON

HOW slightly soever I am esteemed in the common vogue of the world, (for I well know how disingenuously Folly is decried, even by those who are themselves the greatest fools,) yet it is from my influence alone that the whole universe receives her ferment of mirth and jollity: of which this may be urged as a convincing argument, in that as soon as I appeared to speak before this numerous assembly all their countenances were gilded oyer with a lively sparkling pleasantness: you soon welcomed me with so encouraging a look, you spurred me on with so cheerful a hum, that truly in all appearance, you seem now flushed with a good dose of reviving nectar, when as just before you sate drowsy and melancholy, as if you were lately come out of some hermit’s cell. But as it is usual, that as soon as the sun peeps from her eastern bed, and draws back the curtains of the darksome night; or as when, after a hard winter, the restorative spring breathes a more enlivening air, nature forthwith changes her apparel, and all things seem to renew their age; so at the first sight of me you all unmask, and appear in more lively colours. That therefore which expert orators can scarce effect by all their little artifice of eloquence, to wit, a raising the attentions of their auditors to a composedness of thought, this a bare look from me has commanded. The reason why I appear in this odd kind of garb, you shall soon be informed of, if for so short a while you will have but the patience to lend me an ear; yet not such a one as you are wont to hearken with to your reverend preachers, but as you listen withal to mountebanks, buffoons, and merry-andrews; in short, such as formerly were fastened to Midas, as a punishment for his affront to the god Pan. For I am now in a humour to act awhile the sophist, yet not of that sort who undertake the drudgery of tyrannizing over school boys, and teach a more than womanish knack of brawling; but in imitation of those ancient ones, who to avoid the scandalous epithet of wise, preferred this title of sophists; the task of these was to celebrate the worth of gods and heroes. Prepare therefore to be entertained with a panegyrick, yet not upon Hercules, Solon, or any other grandee, but on myself, that is, upon Folly.

 

 

 

 

 

______

 

Illustrator: Hans Holbein Release Date: October 6, 2009 [EBook #30201]Last Updated: November 17, 2012Language: EnglishProduced by David Widger

 

 

https://www.gutenberg.org/files/30201/30201-h/30201-h.htm