em biết tôi đang nghĩ gì về thế giới

 

cứ như thể em là ngọn gió thổi qua bầu trời mùa thu vào một ngày có lũ chim đi trú nắng mới về cứ bay lượn trên bầu trời trên đầu tôi buông những lời tha thiết làm như thể là chúng đang rất muốn gửi đến tôi những lời nhắn gửi của một miền đất nào đó

tôi mường tượng thấy có kẻ vốc vốc đất đồng làng gửi cho chim và lặng lẽ quay về

hơi thở khỏa ra từ nỗi chết của những niềm mơ ước đè nặng ngực mùa thu

lũ còng vội vã chạy về phía không có biển

núi ngơ ngác trước những lời sấm ngôn của thế kỷ

thế giới tựa cuộc chơi chòng chành trên những thứ luật chơi chẳng theo một luật tắc nào cả

cứ như thể em là ngọn gió lẻ loi thổi qua cuộc đời tôi vào một ngày có quá nhiều phiền toái gây ra bỡi lũ ếch nhái trên đồng làng chúng kêu réo giữa cả ban ngày làm như thể là đang muốn làm cho mặt đất chẳng còn bình yên cho bỏ công tổ tiên chúng nghe theo quyến rủ của hư ảo bỏ nước lên cạn

em

ở tận miền đất ấy em có biết tôi đang nghĩ gì về thế giới

Leave a Reply

Your email address will not be published.