các vị thần cổ xưa cũng dao động trong nghĩ ngợi…
trong nỗi nhớ của tôi thì mùa thu như thể những cánh tay đầy cảm động đang vương ra níu kéo những mất mát đến từ những chiếc lá đến mùa
tôi cũng chẳng thể hiểu vì sao đến mùa thu những chiếc lá lại lìa cành
và vì sao đến mùa thu tôi lại thấy rất nhớ em
cũng có nhìn thấy dấu vết của thứ vật thể kỳ dị ấy
thấy nỗi nhớ em là hay xảy ra vào những lúc bỗng thấy mình ngồi một mình giữa thế giới rộng lớn
tôi cũng không biết vì sao trong lúc nhớ em là tôi thường hay nghĩ ngợi về thế giới