Em có nhìn thấy buổi sớm mai ta ngửa mặt nhìn trời

Giovanni Bosco/Ý     những biến động của thế giới làm lầy lội trí nhớ của ta, nàng, đang lạc giữa hỗn mang, có thể là ta không còn được gặp em… [Vĩnh biệt, những khúc bi ca như tiếng thở dài của tôi, vĩnh biệt/Tôi sẽ không còn quan tâm đến tình yêu hay quan tâm bạn nữa/Nhưng những gì tôi viết[là] bản thể của tôi sẽ còn mãi/ Và nhà thơ luôn sống trong câu thơ của mình/Adieu, my sighing elegies, adieu!/I'll be no more concern'd with love or you/But what I write my being Đọc tiếp [...]