chẳng việc gì đâu
em cứ vẽ lại bầu trời đi
những cơn mưa tháng sáu làm ướt đất
đột ngột gai mắc cỡ trỗ hoa giữa mùa hạ
ở phía bên kia sông có kẻ trèo lên ngọn cau hát
những ngọn cau còn sót lại sau các cuộc dâu bể
em cứ vẽ lại bầu trời đi
sẽ có kẻ đem cung đàn ra gãy khúc ca thế kỷ
bên dưới bầu trời bây giờ chừ
chẳng còn nghe tiếng vó ngựa ruổi giữa miền gươm đao
ai lặng lẽ hôn lên mắt người yêu chừ
bối rối
xưa cũng có kẻ vẽ lại bầu trời
và những kẻ ngông cuồng đã đem cuộc xét xử đặt lên thứ bàn cân huyễn hoặc
cây cỏ cười xòa trước cơn giận dữ của những vị quan tòa mặc áo quỉ
em cứ vẽ lại bầu trời theo ý muốn của em đi
bỡi cây cỏ bây giờ cũng hiểu được những lời ẩn dụ của các vị thần ở trên cao
và mặt trời bây giờ thì cứ đi về phía có nhiều tiếng hát của dế
ai đang vỗ nhịp trên rừng