Ghi chú về ông già mù chết hồi năm trước

ông bắt đầu hát tự lúc người ta mới bắt đầu đem giấy bút ra  sao chép những lý lẽ trong cuốn cổ thư được làm ra tự những thế kỷ trước, những lý lẽ tựa những lời tỏ tình đầy quyến rủ, nhưng tiếng hát của ông già mù thì như tiếng vó ngựa gõ lên mặt đường  sỏi đá như đang làm nát nhừ  xương cốt quá khứ, 

 

 ta nhìn trần gian trong từng nhịp chảy trong huyết quản của ta, buổi sớm mai nghe chim hót trên những ngọn thông thấy thảnh thơi trong từng  nhịp thở,  ta biết là ở một nơi nào đó trên mặt đất  có kẻ đang yêu nhau, đêm, nghe nỗi giận dữ của những vị thần vừa bị tước hết quyền lực giữa buổi đương đại, máu trong huyết quản ta cứ  di chuyển theo thứ cung cách làm cho ta cứ cảm thấy buồn  cười, vào những hôm bão tố phủ lên mặt đất, nghĩ  đến những kẻ không cơm áo không nhà đang chui rúc dưới gầm trời thế kỷ , máu trong huyết quản ta cứ di chuyển theo thứ cung cách cứ làm cho ta muốn khóc, trần gian với ta là những nhịp đập bất thường nơi huyết quản của ta, ta vẫn ngồi yên giữa thế kỷ nhìn mây bay trên đầu và trông thấy  những người đi mở đất giận dữ nhìn về phía hậu thế khi những kẻ  ngông cuồng của thế kỷ đang làm hoen ố đất đai,  

 

người ta vẫn tiếp tục sao chép những lý lẽ trong cuốn cổ thư được làm ra tự những thế kỷ trước

còn ông già mù thì vẫn hát

ông hát từ lúc lũ chim bắt đầu hót trên những ngọn thông cho đến khi nghe tiếng cú cầm canh

ông hát giữa niềm vui và nỗi buồn nhân gian

hát giữa rừng thông đầy cát, 

 

những con đường đầy cát băng qua rừng thông vẫn thức dậy cùng với tiếng hát của ông vào những hôm có gió chướng thổi về

những nhà thông thái đương đại đã nói với những người cai quản rừng thông về sự nguy hiểm của tiếng hát của ông

rằng tiếng hát của một người mù làm chậm bước đi lên của xứ sở, 

 

và người ta đã đưa ông đến một viện cô đơn dành cho những người già hồi năm trước

viện cô đơn rất xa rừng thông, 

 

con chim không còn khoảnh trời tự do để hót

con chim chết, 

 

2014

 

Share