nuối tiếc và lãng quên [4]

tôi trở lại ghềnh đá thấy lũ cua biển đang công kênh nàng trên cát, mỹ nhân hề, chẳng ngại gian khó, lũ cua đọc thơ ai vậy nhỉ, tôi biết những huyền thoại đương đại có những hàm nghĩa khác, sự bùng nổ thao thức về một thế giới các vật thể cùng tồn tại bình đẳng giữa thứ âm vang dai dẳng của cuộc tiến hóa không hề có kết thúc, như đứa trẻ, nàng cứ gào lên khi thấy tôi mặc áo tu sĩ, tôi tả cho nàng nghe những đoạn khúc hiểm nguy, sự thể là một cuộc đánh Đọc tiếp [...]