trên con đường du hành qua miền đất chôn nhau cắt rốn của mình

  Trên con đường du hành qua miền đất chôn nhau cắt rốn của mình, ta chẳng bao giờ thấy cô độc. Xin chào! Những người ta gặp bao giờ cũng cất cao lời chào thân thiện. Có kẻ đi chân đất đang lùa bò qua phía bên kia đồng lúa đang trổ. Có kẻ đang cai quản lũ cừu mẹ và lũ cừu con, xin chào . . . trông thấy ta, người chăn cừu cất cao lời chào, còn lũ cừu thì hết thảy ngẩng mõm lên, là chúng đang nói theo cách của chúng, nhưng ta thì ta cho là chúng đang nói về ta. Vào Đọc tiếp [...]