có phải là khải thị của đêm
ta đọc thấy sự chần chừ của những giọt sương trên cỏ
như những giọt nước mắt của đêm không muốn lau khô
này bạn có định đi về phía mặt trời đang lên
ta nghe con đường cỏ còn long lanh những giọt sương hỏi người khách đi đường
dường cả ông khách lẫn con đường đều đang mang trong mình thứ tâm trạng đặc biệt nào đó nếu không nói là hơi bí ẩn
ta thấy ông khách đưa tay che ánh mặt trời nhìn con đường cỏ dưới chân ngẫm nghĩ rồi lặng lẽ đi về phía mặt trời lặn
những giọt sương trên cỏ cũng lặng lẽ tan
(Trong Khúc ca bi thiết của một kẻ cô độc)