làm sao đám con cháu lũ khủng long lại dám gỉả dạng con người buông những lời kiêu căng hiếu sát giữa buổi văn minh lũ hổ trên rừng cũng từ bỏ thói hung hăng man rợ
vào một sáng tháng bảy tôi nghe đất gào lên giữa màu nắng buổi chớm thu
và lập tức sau đó những âm vang giận dữ của đất dội lại từ những cành cây kẽ lá những lời bi tráng
một bài hịch ca kỳ dị của thế kỷ
em chín cửa con sông phù sa bát ngát
ngực trần nghìn năm khoả hương sắc dậy thì
xôn xao lau lách
bờ bến bãi ngồi đứng không yên
ngọn sóng ba đào vỗ nên miền sử thi lộng lẫy
lũ quỉ ở bên kia bờ cõi luân thường nghìn năm rình rập
em nền văn hoa trầm tích nghìn năm phủ niềm cảm hứng vô biên
những dấu vết một thời hương sắc còn nguyên trong đất
kẻ hậu thế nhìn ra vào một ngày cả thế giới không tiếc lời ngợi ca
ở bên kia bờ cõi luân thường
lũ ngông cuồng của thế kỷ nhảy lồng lên vì ghen tức
là nơi đâu trên xứ sở đều là vẻ châu ngọc
em kiêu sa nghìn năm văn hiến dấu tích của những cuộc đá cũ đá mới vô tiền khoáng hậu những cuộc đổi thịt thay da bỗng hoá thành hình hài chim hồng chim lạc bay suốt cõi vô thường
ở bên kia bờ cõi luân thường
lũ mặt đen nghiến răng hậm hực
là cày bằng đao
trồng bằng lửa
hay cày bằng trâu bằng máy
trồng bằng những hạt giống buổi văn minh
hết thảy là thuộc về một dòng sử lịch nối liền rừng biển
con chim hồng chim lạc bay suốt chiều dài lập đất giữ đất
vào một hôm
lâu lắm
chỉ mới vừa nghe đám cháu chít lũ khủng long ở bên kia bờ cõi luân thường ậm oẹ chuyện lấn đất
lũ chim hồng chim lạc suốt ngày đêm bay suốt dòng lịch sử để báo cho đất biết tham vọng của lũ tham tàn
một ngày sử lịch chép bằng những tiếng thét dậy trời làm bàng hoàng thế kỷ