giữa cuộc văn chương lịu địu
giã từ lục bát thôi em câu thơ sáu
tám ngã nghiêng cuộc tình
Văn chương vốn là cuộc ân tình con người muốn nói ra tự thuở mới gầy dựng được tiếng nói. Vẻ sáng đẹp ấy suốt những nghìn năm qua vẫn lung linh giữa gió bụi trần gian. Con người là vẫn cứ nói ra thứ tiếng nói minh bạch của mình bất chấp cuộc phù vân đất trời lận đận. Thứ tiếng nói đầy âm vang trắc trở là cứ bay lên bay lên. Và cõi văn chương hình thành tự khi nào ngay cả những con Đọc tiếp [...]