dường như lời tra hỏi của tôi đã chạm vào chỗ bí ẩn nào đấy của núi

đường lên núi Cô Quạnh như cả hòn sỏi dưới chân cũng đang náu mình trong cuộc dịch chuyển của thời gian sao lại đem đặt giữa trời cao đất rộng một ngọn lẻ loi niềm trắc ẩn ấy bấy lâu nay vẫn lẩn quất trong tâm tưởng tôi núi là độc sơn tự dưng một ngọn lẻ loi vươn lên giữa chốn đồng gò hoang vắng cách xếp đặt của tạo hóa là cũng vô cùng ý tứ chẳng phải từ chốn ruộng đồng xanh tươi bước thẳng lên núi mà phải ngang qua một khoảng gò hoang vắng Đọc tiếp [...]