Những ghi chú

ta nhắm mắt lại để nghĩ ngợi là nhìn thấy cái u linh nghìn cõi, làng, những khúc thức kỳ hồ, cứ bay lên đi những ý niệm, những mẫu hình, phạm trù của những hệ lụy của cả một dọc dài bầy đàn tủn mủn tỉ mỉ những con sâu, cái kiến, những tương, cà, lỉnh khỉnh những đói khát, những bất công, lừa lọc, làng, nó là nửa cuộc chuyển dịch lận đận, có thể là có kẻ đến rồi ra đi, rồi không trở lại, có thể là có kẻ đến rồi ở lại cho đến khi có được Đọc tiếp [...]