Tôi thấy mình đứng giữa miền cổ lục

  Fatina Ramos[ Bồ Đào Nha, 1977]     ở đó là chẳng có luật lệ nào hết, luật lệ về thời gian, không gian, luật lệ về tồn tại, nhưng chẳng sao đâu, nó chỉ mê hoặc bạn một chặp rồi cũng để  bạn trở lại với chốn trần gian này thôi   … rồi một ngày tôi thấy mình đứng giữa miền cổ lục, một nơi chốn trong một cổ thư nào đó thì phải, cứ nghe phảng phất mùi giang sơn gấm vóc, ai đang đi ra đi vào giữa những hưng vong, cái cách Đọc tiếp [...]