Ezra Pound [Mỹ, 1885-1972] và Pisan Canto

Với sự bùng nổ chiến tranh 1939,  Pound đã ở Ý, nơi ông đã lưu lại, mặc dù có yêu cầu ông hồi hương sau trận Trân Châu cảng. Trong suốt thời gian này nguồn thu nhập chính của ông là một loạt chương trình phát thanh ông thực hiện trên đài phát thanh Rome. Ông sử dụng chương trình này để bày tỏ đầy đủ các thứ ý kiến của mình về văn hóa, chính trị và kinh tế, bao gòm sự phản đối của ông đối với sự tham gia của Mỹ  vào cuộc chiến tranh ở châu Âu và chủ nghĩa bài Do Thái của ông.  Năm 1943 ông bị truy tố về tôi phản bội [tổ quốc] trong khi ông vắng mặt , và ông đã viết thư cho thẩm phán cáo trạng trong thư ông tuyên bố quyền tự do ngôn luận để bào chữa.

Pound đã bị bắt ở Rapallo [bắc Ý] bỡi những đảng viên Ý vào ngày 3 tháng 5. 1945, bị giam giữ tại Genoa và sau cùng được chuyển đến Trung Tâm Huấn Luyện Kỷ Luật Hoa Kỳ ( DTC)  nằm ở phía bắc Pisan [Ý] vào ngày 22 tháng 5.1945. Tại đây, ban đầu ông bị giam giữ trong một chiếc lồng được gia cố đặc biệt, ngủ trên mặt đất ngoài trời. Sau ba tuần, ông bị suy sụp đưa đến kết quả việc ông được tặng một giường cũi và cái lều che trong khu y tế. Ở đây ông được sử dụng máy đánh chữ. Về chuyện đọc, ông đã có một cuốn Kinh Thánh về các đề mục qui tắc cùng với ba cuốn sách ông được mang theo như những văn bản ‘tôn giáo’ riêng của ông: một văn bản tiếng Trung của Khổng Tử, bản dịch cùng tên của James Legge [một học giả Scotland] và một cuốn từ điển tiếng Trung. Sau đó ông đã tìm thấy một bản sao sách thơ văn bỏ túi được biên tập bỡi [tác giả sách bỏ túi người Nga] Morris Edmund Speare ở trong nhà vệ sinh. Một thứ duy nhất nữa ông mang theo bên mình là hạt cây dầu gió.

Xuyên suốt trình tự Pisan Canto, Pound luôn đồng hóa trại giam với bức bích họa Tháng Ba của [họa sĩ thời Phục Hưng] Morris Edmund Speare mô tả những người đàn ông đang làm việc tại một lều nho.

220px-Toilet_paper,_Pisan_Cantos
Tờ giấy vệ sinh cho thấy việc bắt đầu viết Canto 81, khoảng tháng 5.1945, một phần của Canto Pisan gợi ý rằng có thể Pound bắt đầu viết canto này trong khi ở trong lồng thép.

 

Với sự quyết đoán chính trị của ông đang sụp đổ quanh ông và việc ông không thể vào được thư viện, Pound quay vào bên trong [chính ông] để tìm tư liệu và phần lớn trình tự Pisan Canto là liên quan đến ký ức, đặc biệt là những năm ông ở Luân Đôn [ bắt đầu từ năm1908] và ở Paris [bắt đầu từ năm 1920] và với các nhà văn và các nghệ sĩ ông biết ở những thành phố này.  Cũng có những quan tâm sâu sắc về sinh thái của thơ.

Việc trao giải Bollingen Prize  [ giải thưởng cho thơ ca của các tác giả Mỹ ban đầu được quốc hội Mỹ trao tặng ]  cho Piasan Canto đã gây ra cuộc tranh cãi rất lớn, với nhiều người chống lại việc tôn vinh một người mà họ cho là một kẻ điên/hoặc kẻ phản bội.

Tuy nhiên, Pisan Canto nói chung là phần được ngưỡng mộ nhất và  được đọc nhiều nhất trong trường ca Canto của Pound [gòm 116 canto/thi khúc, Pisan Canto được đánh số từ 74-84] Nó cũng là những bài thơ quyền lực nhất và ảnh hưởng nhất…

https://en.wikipedia.org/wiki/The_Cantos

[With the outbreak of war in 1939, Pound was in Italy, where he remained, despite a request for repatriation he made after Pearl Harbor. During this period, his main source of income was a series of radio broadcasts he made on Rome Radio. He used these broadcasts to express his full range of opinions on culture, politics and economics, including his opposition to American involvement in a European war and his antisemitism. In 1943, he was indicted for treason in absence, and wrote a letter to the indicting judge in which he claimed the right to freedom of speech in his defence.

Pound was arrested in Rapallo by Italian partisans on May 3, 1945, was detained in Genoa, and was eventually transferred to the American Disciplinary Training Center (DTC) north of Pisa on May 22. Here he was held in a specially reinforced cage, initially sleeping on the ground in the open air. After three weeks, he had a breakdown that resulted in his being given a cot and pup tent in the medical compound. Here he gained access to a typewriter. For reading matter, he had a regulation-issue Bible along with three books he was allowed to bring in as his own “religious” texts: a Chinese text of Confucius, James Legge‘s translation of the same, and a Chinese dictionary. He later found a copy of the Pocket Book of Verse, edited by Morris Edmund Speare, in the latrine. The only other thing he brought with him was a eucalyptus pip. Throughout the Pisan sequence, Pound repeatedly likens the camp to Francesco del Cossa‘s March fresco depicting men working at a grape arbour.

 

220px-Toilet_paper,_Pisan_Cantos

Sheet of toilet paper showing start of Canto LXXXIV, c. May 1945, part of The Pisan Cantos, suggesting Pound may have begun it while in the steel cage

 

With his political certainties collapsing around him and his library inaccessible, Pound turned inward for his materials and much of the Pisan sequence is concerned with memory, especially of his years in London and Paris and of the writers and artists he knew in those cities. There is also a deepening of the ecological concerns of the poem. The awarding of the Bollingen Prize to the book caused considerable controversy, with many people objecting to the honoring of someone they saw as a madman and/or traitor. However, The Pisan Cantos is generally the most admired and read section of the work. It is also among the most influential, having affected poets…

https://en.wikipedia.org/wiki/The_Cantos%5D