Zbignew Herbert-Từ chuyện thần thoại

  tranh  Johann Korec/Áo
 
 
.
Đầu tiên là vị thần bóng đêm và giống tố, vị thần màu đen không có mắt, trước khi có vị thần này là những chuyển động đột ngột, trần trụi vài trải đầy máu. Tiếp đến, vào thời không vua, có quá nhiều các vị thần với lỉnh khỉnh những vợ, con, giường chiếu ộp ẹp, và những tiếng nổ râm rang vô hại. Cuối cùng chỉ có những con người kỳ dị thuộc giống dân Tious mê tín dị đoan mang theo những chiếc túi đựng các tượng nhỏ bằng muối , tượng trưng cho vị thần của sự trớ trêu. Thời ấy chẳng có vị thần nào vĩ đại hơn. Rồi thì những kẻ man rợ . Bọn họ đánh giá quá cao vị thần nhỏ của sự trớ trêu. Họ sẽ nghiền nát nó dưới gót chân của bọn họ và thêm nó vào các đĩa thức ăn của bọn họ.
.
.
FROM MYTHOLOGY
.
Translated by Czeslaw Milosz and Peter Dale Scott
.
First there was a god of night and tempest, a black idol without eyes, before whom they leaped, naked and smeared with blood. Later on, in the times of the republic, there were many gods with wives, children, creaking beds, and harmlessly exploding thunderbolts. At the end only supersti- tious neurotics carried in their pockets little statues of salt, representing the god of irony. There was no greater god at that time.
Then came the barbarians. They too valued highly the little god of irony. They would crush it under their heels and add it to their dishes.