tôi đã tìm thấy em ở chốn ấy

 

 

em đi giữa những giấc mơ màu đen

cơn thèm muốn chạy dọc theo biên giới của những phân biệt

bất chấp mọi hình thù của những ý tưởng hình thành tự những thiên niên kỷ trước

con nước dội ngược dòng tiến hoá

những tiếng thét bật ra nơi cổ họng của những kẻ thô bạo

xương cốt vặn mình thành trận thế

chảy những âm vang nát đá

xói mòn những màu sắc mù loà

mù loà luân thường

mù loà dòng giống

lũ quỉ mặc áo choàng gai dựng những lò thiêu minh triết trên khắp mặt đất

bữa tiệc hận thù diễn ra dưới ánh trăng đầu mùa làm tắt nghẽn mọi ngả vào thế giới

em lang thang vào những lối vào bụi bặm

những bước chân mệt mỏi và bụi bặm

nhay bộ ngực khô cạn vào miệng đứa trẻ khát sữa bỗng thấy thèm muốn một ngày có mưa

tiếng kêu cứu của lũ quạ chuyên ăn xác chết át mất tiếng khóc trẻ thơ

ai đi bên bờ vực thẳm nếu không phải là những loài thú sắp bị tuyệt chủng?

hát giữa những xác người là việc làm của kẻ đang đói

em, một ngày hát không biết bao nhiêu bài hát về những loài hoa đương nở trên những ngọn núi rực lửa tham tàn

hát là hát cho những bông hoa đang nở

nhưng bọn người quyền thế đã mang những bao tiền đầy ắp đè em xuống tận đáy cuộc đời

cho đến hôm tôi đã tìm thấy em nơi cô nhi viện dành cho những người lớn đã bị liệt vào hàng phụ phẩm

 

 

Leave a Reply

Your email address will not be published.