Thoảng một âm vang cát bụi

 

Giờ thì cuộc tình ấy giống như thứ vết khắc của thời gian.
Thứ vết khắc luôn tác động cuộc sống tình cảm của tôi
Nó là triết học của trí nhớ.
Và những hư cấu lãng đãng khói sương cứ việc hiện về giữa bề bộn cuộc sống.

Tôi lại thấy tôi gặp lại nàng nơi núi rừng ấy. Sao lại là đêm tháng chạp nhỉ? Đêm tháng chạp. Gió bấc. Và mùi cây lá như còn chứa cả hương thơm nguyên sơ. Khi tôi tới chỗ phát tích con sông K. thì trăng thượng đã khuất. Đêm như có vẻ tích tụ thêm bí ẩn của thời gian. Nàng từ con nước đầu nguồn bước ra, rũ nhẹ áo quần cho bớt sũng ướt. Những câu chuyện diễn ra vào những lúc như thế là thường hay mang dáng vẻ cổ xưa, nếu không nói là huyễn hoặc.

 

Những nghìn năm đằng đẵng trôi qua trí tưởng tượng của chúng ta. Có khi được coi như một thứ hổ lốn tháng năm phiền muộn chồng chất lên nhau. Em, vật thể nhỏ nhoi như còn sót lại giữa cuộc tuyển chọn và thanh trừng không nương tay của tạo tác. Cuộc vận động của hiện tồn là luôn mang dấu ấn của một định mệnh vừa nghiêm khắc một cách tàn nhẫn, vừa đùa cợt   như một trò đùa. Quê hương xứ sở chúng ta như nơi tập dợt các phương cách trị nước, các triều đại cứ trôi đi theo thứ nhịp điệu vừa khôi hải vừa bi thảm: khi sáng sủa khi u tối lầm than. Cứ thế , tạo tác cứ điềm nhiên bước trên những thao thức của con người.  

 

Nàng nói

Và rưng rưng nước mắt

Tôi múc những khoảnh khắc yên tĩnh của rừng núi rưới lên nghĩ ngợi của nàng. Rồi giả làm kẻ hạnh phúc dắt nàng đi dọc theo bờ con sông K.Tiếng nước đầu nguồn bắt đầu tác động lên cách tiếp cận thế giới của chúng tôi. Đêm như đang xúc động trước một   cuộc tình trắc trở. Tôi buột kêu lên.

Nàng nắm lấy tay tôi và nói là mình đã nhìn thấy được vẻ vĩnh cửu, thấy rất rõ.

 

Kể từ hôm con người nhận ra gương mặt biến động của thời gian, thì đây là phút giây em thực sự bước vào cõi vĩnh hằng của ngàn năm thao thức

 

Nàng nói, và buông tay tôi, nhảy xuống nước trở lại.

Tôi có cảm tưởng như toàn thể núi sông lặng ngắt.
Tồn tại lại hoàn nguyên như những phút giây trước đó…

Nhưng dẫu gì thì một chút hư cấu lãng đãng khói sương vẫn còn hơn để cho vật thể nhỏ nhoi này kéo lê qua suốt cuộc phù vân tẻ nhạt.

 

Giã, 2015-2016 

Shar

Leave a Reply

Your email address will not be published.