Thơ Zbigniew Herbert [Ba lan, 1924-1998]

SỨ GIẢ CỦA NGÀI COGITO
.

Je pense, donc je suis/Cogito ergo sum/Tôi tư duy
vậy thì tôi tồn tại
trong ”Discours de la méthode”/Phương pháp luận
của René Descartes [1596-1650]

.
.

Hãy đi đến nơi những kẻ khác đã đi đến ranh giới đen tối
cho bộ lông cừu vàng (*) của hư vô phần thưởng cuối cùng của bạn
.
hãy đứng thẳng giữa những người quì gối
giữa những người [đang] quay lưng lại và giữa những người té ngã trong bụi bặm
.
bạn đã được cứu rỗi không phải để sống
bạn có quá ít thời gian bạn phải đưa ra bằng chứng
.
hãy can đãm khi lý trí lừa dối bạn hãy can đãm
trong hạn mục cuối cùng chỉ điều này là quan trọng
.
hãy để cho NỖI GIẬN DỮ bất lực của bạn như biển cả
bất cứ khi nào bạn nghe thấy giọng nói bị xúc phạm và bị ngược đãi
.
hãy để cho người chị em KHINH MIỆT của bạn không rời bỏ bạn
với bọn đao phủ chỉ điểm hèn nhát—chúng sẽ chiến thắng
chúng sẽ đến đám tang của bạn và với sự an ủi [chúng] sẽ ném
một hòn đất [lên mộ bạn]
con mọt gỗ sẽ viết thứ tiểu sử nhẹ nhàng của bạn
.
và đừng tha thứ [vì] thực ra nó không nằm trong khả năng
của bạn
để tha thứ cho ai đó những kẻ đã bị phản bội vào lúc bình minh
.
tuy nhiên hãy coi chừng về niềm kiêu hãnh không cần thiết
hãy nhìn vào gương mặt anh hề của bạn trong gương
[và] nhắc lại: Tôi đã được gọi [hỏi]—không có ai tốt hơn tôi sao
.
hãy coi chừng sự cằn cỗi của con tim yêu con nước buổi sáng
con chim không ai biết tên [và] cây sồi mùa đông
.
ánh sáng trên bức tường [và] vẻ rực rỡ của bầu trời
chúng không cần đến hơi thở ấm của bạn
chúng ở đó để nói: không ai sẽ an ủi bạn [đâu]
.
hãy cẩn thận—khi ánh sáng trên những ngọn đồi phát ra tín hiệu
—hãy đứng lên và bước đi
miễn là máu còn lưu chuyển trong ngực ngôi sao đen tối của bạn
.
hãy lập lại những câu thần chú cũ kỹ thuộc những chuyện
hoang đường và những thần thoại của nhân loại
bỡi đây là cách bạn sẽ đạt được điều tốt đẹp bạn sẽ
không có được
hãy lập lại những lời tốt đẹp lập lại chúng một cách kiên nhẫn
như những người đang vượt qua sa mạc những người đã
chết trong cát
.
và họ sẽ tặng bạn những gì họ có trong tay
với cái quất mạnh của nụ cười với cuộc tàn sát nơi rác rưởi
.
hãy đi [thôi] bỡi chỉ cách này bạn sẽ được nhận vào cuộc đồng
hành của những chiếc sọ người lạnh lẽo
đến với cuộc đồng hành của tổ tiên bạn: Gilgamesh
Hector Roland(**)
những người bảo vệ vương quốc không biên giới
và thành phố của tro tàn

Hãy thành thật Bước Đi

.
.

____
(*)golden fleece: lông cừu vàng, là da của một con ram có cánh, một con ram thần thánh của Thần Zeus. Con ram đã được hiến tế cho thần Zeus và Lông cừu vàng được giữ tại đền thờ Thần chiến tranh Ares (Sao Hỏa) và một con rồng được đặt để bảo vệ nó mọi lúc.
Theo trang https://www.ancient-origins.net/…/jason-and-legendary-golde…

(**)các nhân vật anh hùng trong các sử thi Gilgamesh, Iliat, và trong trường ca Roland (La Chanson de Roland)

TÔI THÍCH DIỄN TẢ
.
Tôi thích diễn tả trong thứ cảm xúc đơn thuần
niềm vui hay nỗi buồn
nhưng không phải như những người khác
vươn tới những đường biên của mưa và nắng
.

Tôi thích diễn tả một ánh sáng
được sinh ra ở trong tôi
nhưng tôi biết nó không như
một vì sao
bỡi vì nó không sáng lắm
không tinh khiết lắm
và không chắc chắn

.
Tôi thích diễn tả sự can đãm
[nhưng] không mang theo bên mình một con sư tử màu xám
và cũng lo lắng
không làm lắc một ly nước đầy

.
bằng cách khác
tôi sẽ đưa ra tất cả những ẩn dụ
dồn lại cho một từ
[như thể] rút ra một cái xương sườn từ ngực tôi
cho một từ
bao gòm trong những ranh giới
của làn da tôi
.
nhưng dường như điều này là không thể

.
và chỉ nói—Tôi yêu
Tôi chạy vòng quanh như điên
nắm đầy trong tay những con chim
và sự dịu dàng của tôi
nằm sau tất cả [nhưng] không phải là làm bằng nước
tra hỏi nước về một gương mặt
và sự giận dữ
khác với ngọn lửa
mượn từ nó
[là] một cái lưỡi lắm lời

.
mờ nhạt như vậy
mờ nhạt như vậy
ở trong tôi
một người đàn ông sang trọng tóc trắng là gì
tách riêng ra một .lần và mãi mãi
và nói
đây là chủ đề
và đây là chủ đề
.

chúng tôi rơi vào giấc ngủ
với một tay gối đầu
và một tay đặt nơi những gò thiên thể

.

đôi chân chúng ta bỏ rơi chúng ta
và nếm lấy mùi vị của đất
với những cái rễ nhỏ bé của chúng
mà sáng hôm sau
chúng tôi để nước mắt chảy ra trong sự đau đớn

THE ENVOY OF MR COGITO
.

Translated by BOGDANA CARPENTER

.
Go where those others went to the dark boundary
for the golden fleece of nothingness your last prize
.
go upright among those who are on their knees
among those with their backs turned and those toppled in the dust
.
you were saved not in order to live
you have little time you must give testimony
.
be courageous when the mind deceives you be courageous
in the final account only this is important
.
and let your helpless Anger be like the sea
whenever you hear the voice of the insulted and beaten
.
let your sister Scorn not leave you
for the informers executioners cowards—they will win
they will go to your funeral and with relief will throw a lump of earth
the woodborer will write your smoothed-over biography
.
and do not forgive truly it is not in your power
to forgive in the name of those betrayed at dawn
.
beware however of unnecessary pride
keep looking at your clown’s face in the mirror
repeat: I was called—weren’t there better ones than I
.
beware of dryness of heart love the morning spring
the bird with an unknown name the winter oak
.
light on a wall the splendour of the sky
they don’t need your warm breath
they are there to say: no one will console you
.
be vigilant—when the light on the mountains gives the sign—arise and go
as long as blood turns in the breast your dark star
.
repeat old incantations of humanity fables and legends
because this is how you will attain the good you will not attain
repeat great words repeat them stubbornly
like those crossing the desert who perished in the sand
.
and they will reward you with what they have at hand
with the whip of laughter with murder on a garbage heap
.
go because only in this way will you be admitted to the company of cold skulls
to the company of your ancestors: Gilgamesh Hector Roland
the defenders of the kingdom without limit and the city of ashes

Be faithful Go

I WOULD LIKE TO DESCRIBE
.
Translated by Czeslaw Milosz
.

I would like to describe the simplest emotion
joy or sadness
but not as others do
reaching for shafts of rain or sun

.
I would like to describe a light
which is being born in me
but I know it does not resemble
any star
for it is not so bright
not so pure
and is uncertain

.

I would like to describe courage
without dragging behind me a dusty lion
and also anxiety
without shaking a glass full of water
.

to put it another way
I would give all metaphors
in return for one word
drawn out of my breast like a rib
for one word
contained within the boundaries
of my skin

.
but apparently this is not possible

.
and just to say—I love
I run around like mad
picking up handfuls of birds
and my tenderness
which after all is not made of water
asks the water for a face
and anger
different from fire
borrows from it
a loquacious tongue

.
so is blurred
so is blurred
in me
what white-haired gentlemen
separated once and for all
and said
this is the subject
and this is the object

.
we fall asleep
with one hand under our head
and with the other in a mound of planets

.
our feet abandon us
and taste the earth
with their tiny roots
which next morning
we tear out painfully

.https://www.poemhunter.com/poem/i-would-like-to-describe-2/